TAILIEUCHUNG - Theo gió bay

Nhật kí trong tiềm thức! Tôi là một bệnh nhân, đang tỉnh táo, sự tỉnh táo đặt trên một tấm thân mong manh, dễ quỵ ngã. Căn bệnh ung thư đến với tôi như một vị khách không mời, đột ngột và dữ dội. Tôi đau còn mẹ tôi thì khóc nhiều lắm. Cả đời mẹ rơi nước mắt quá nhiều, tóc mẹ bạc màu đau khổ. Mẹ khóc vì bố- đã trôi đi theo những con sóng bạc đầu không bao giờ trở lại. Giờ mẹ khóc vì tôi. " Mẹ! mẹ đừng khóc nữa, nước mắt mẹ rơi xuống. | Theo gió bay Nhật kí trong tiềm thức Tôi là một bệnh nhân đang tỉnh táo sự tỉnh táo đặt trên một tấm thân mong manh dễ quỵ ngã. Căn bệnh ung thư đến với tôi như một vị khách không mời đột ngột và dữ dội. Tôi đau còn mẹ tôi thì khóc nhiều lắm. Cả đời mẹ rơi nước mắt quá nhiều tóc mẹ bạc màu đau khổ. Mẹ khóc vì bố- đã trôi đi theo những con sóng bạc đầu không bao giờ trở lại. Giờ mẹ khóc vì tôi. Mẹ mẹ đừng khóc nữa nước mắt mẹ rơi xuống tay con rồi này. Xót xa lắm Con mong những ngày còn lại được thấy mẹ cười và mạnh khỏe. Xin trời hãy ban cho con chút ân huệ này thôi Lúc này tôi tạm xa mẹ. Những giọt nước mắt của tôi chảy vào khóe môi đắng ngắt. Có lẽ giờ này mẹ đang khóc vì bà ngoại. Bà ốm mẹ phải bắt xe về quê ngay. Tôi an ủi mẹ Mẹ không cần phải quá lo lắng cho con con có thể tự tồn tại vài ngày . Mẹ yên tâm phần nào nắm tay tôi gửi lại nguồn sức mạnh vô hình. Nước mắt mẹ lăn dài quyến luyến xa tôi. Một ngày xa mẹ tôi không mệt lắm ăn vài thìa cháo loãng mà người ta đến tận giường bệnh để gạ mua. Thỉnh thoảng cơn đau vẫn đến lúc nhoi nhói như kim châm lúc nóng ran như lửa đốt. Nhưng tôi vẫn tồn tại không quan tâm nhiều đến đau đớn bởi tôi đang nắm trong tay sức mạnh tình thương mà mẹ gửi cho. Tôi chỉ sợ một điều. Tôi bơ vơ. Tôi cô độc. Bệnh viện về đêm. Hành lang hiu hắt ánh đèn. Tôi lặng lẽ bước chân nặng trĩu đi về một khung cửa sổ cầu thang. Tiếng thở dài nao nao mang theo cảm giác lành lạnh của đêm tối. Tiếng trở mình than thở của những người nhà bệnh nhân nằm ngả ngón chen chúc trên những chiếc giường gấp dọc hành lang. Có vài ánh mắt dõi theo tôi thương cảm lo lắng cho tôi. Nhưng tôi vẫn đi được mà Tôi mạnh mẽ hơn họ tưởng tượng. Tôi chạm tay vào khung cửa sổ inox mát lạnh một khoảng không gian huyền ảo hiện ra thu vào tầm mắt như một bức tranh tuyệt đẹp. Sân sau của bệnh viện lung linh mờ ảo dưới ánh đèn vàng. Hàng bạch đàn sừng sững hiên ngang. Rặng bằng lăng trầm mình tư lự. Thảm cỏ xanh mượt mà như một tấm đệm êm dịu tự nhiên thèm được ngả người trên đó

TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.