TAILIEUCHUNG - Yêu em một ngày không có nắng - Kì 2

Nó nhấc máy, có giọng nam run run ở đầu dây, giọng nói rất chậm cố gắng bình tĩnh nhưng không giấu nổi vẻ lo sợ: “Em à, chắc là em khỏe Anh có việc, anh phải đi công tác anh Thôi anh đi đây tạm biệt.” Rời bệnh viện nó đưa cô về nhà. Nơi cô ở nằm trong một khu vườn nhỏ, đó là căn nhà được sơn trắng xóa với dãy hành lang xung quanh tầng trệt, một chiếc ghế băng dành cho hai người đặt hướng ra một góc vườn. . | Yêu em một ngày không có năng - Kì 2 Bóng tôi p ỹ 9 ỉ ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ 9 9 Nó nhấc máy có giọng nam run run ở đầu dây giọng nói rất chậm cố gắng bình tĩnh nhưng không giấu nổi vẻ lo sợ Em à chắc là em khỏe. Anh có việc anh phải đi công tác anh. Thôi anh đi đây . tạm biệt. Rời bệnh viện nó đưa cô về nhà. Nơi cô ở nằm trong một khu vườn nhỏ đó là căn nhà được sơn trắng xóa với dãy hành lang xung quanh tầng trệt một chiếc ghế băng dành cho hai người đặt hướng ra một góc vườn. Ôm lấy nó là hàng rào bằng gỗ cũng được sơn trắng điểm xuyết màu xanh của lá và thân dây leo vươn hết sức những sắc diệp lục li ti lên cao nhất có thể. Cánh cổng nhỏ mở ra với lối đi trải sỏi đá cuội nằm ngoằn nghèo vòng qua những khóm cúc vàng đang trổ bông rồi lại vươn ra níu thêm cả bóng mát của tán cây hoa giấy xen kẽ chùm hoa đỏ trên nền lá xanh hấp háy tựa giọt nắng lọt qua những kẽ lá rung rinh nhảy nhót trong bóng râm rồi dừng lại trước bậc tam cấp cửa nhà. Cô gái bắt đầu bước từng bước qua lối đi mà nó nghĩ tưởng chừng như quá đỗi quen thuộc với cô thì nay phải dò dẫm khó nhọc từng bước nặng trĩu hai bàn tay níu lấy cánh tay nó chốc chốc lại siết chặt khiến nó mỏi nhừ. Cô thiếp đi sau một đoạn đường dài dài như tưởng chừng cô chưa từng kết thúc. Nó để cô nằm trên chiếc giường nhỏ trong cái không gian ấy tất cả những đồ đạc nơi này nó vẫn không quên chiếc bàn và quyển nhật ký quyển nhật ký đã được đặt ngăn nắp trên chiếc bàn. Ngày tháng năm. Béo yêu yêu em nhất mùa đông hai đứa mình yêu nhau nhở. Yêu lắm đừng có bỏ rơi người ta đi với đứa khác rồi không về nữa như mấy đứa trước nhá . Nó cười Cuộc sống thật tẻ nhạt nhưng dường như trong cái tẻ nhạt ấy người ta vẫn cố làm nó thêm có chút hương vị bằng hương liệu của sự hi vọng cứ hi vọng để sống để mất và rồi lại để hi vọng. Ánh chiều buông nhuộm vàng khung cửa sổ chỉ còn nó và cô gái lặng yên. Tối Màn đêm buông mau lúc nào nó không biết tưởng chừng như nó vừa quay lưng thì đêm ập xuống vậy cô gái dậy rồi nó mặc kệ chẳng quan tâm những

TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.