TAILIEUCHUNG - Tiếng Chim Đầu Bãi

Sau gần hai tiếng đồng hồ chạy khật khưỡng qua những vùng đất đầy ắp những kỷ niệm của tuổi học trò, con tàu dừng bánh, thả ông Kỳ xuống ga Truông Bàn, một cái ga xép, rất xép nằm lọt giữa lòng thung. Có đúng ba người khách xuống, kể cả ông. Hỏi thăm một bà nạ dòng, chắc là dân buôn chuyến, ông được trả lời: - Bác về bên làng Hạ à, rứa thì bác đi theo lối ni. Bà ta chỉ về bên tay trái. Nhờ ánh trăng cuối tháng đã mọc ở chân trời, ông. | Nguyễn Sinh Tiếng Chim Đầu Bãi Sau gần hai tiếng đồng hồ chạy khật khưỡng qua những vùng đất đầy ắp những kỷ niệm của tuổi học trò con tàu dừng bánh thả ông Kỳ xuống ga Truông Bàn một cái ga xép rất xép nằm lọt giữa lòng thung. Có đúng ba người khách xuống kể cả ông. Hỏi thăm một bà nạ dòng chắc là dân buôn chuyến ông được trả lời - Bác về bên làng Hạ à rứa thì bác đi theo lối ni. Bà ta chỉ về bên tay trái. Nhờ ánh trăng cuối tháng đã mọc ở chân trời ông nhìn thấy một vệt trăng trắng ngoằn ngoèo chắc là con đường mòn. - Đi bộ vài trăm thước tây bác sẽ gặp một cái đền kêu bằng đền Voi ngựa. - Ơ. vậy thì cảm ơn bà tôi biết rồi. - Ông Kỳ hấp tấp nói với người đàn bà tốt bụng và xốc ba-lô lên vai. Thế là ông sắp đi lại con đường của tuổi thơ. Đền Voi ngựa nằm cách nhà ông chỉ bốn cây số. Hồi ông học lớp Tư - cũng như Jớp Một lớp Hai bây giờ không ngày nào không phải đi qua đó để đến trường hàng tổng nằm trên một đồi thông. Đền có tên chữ nhưng dân trong vùng vẫn gọi nôm na như vậy vì trước đền có đắp nổi hai con voi hai con ngựa bốn ông tướng cầm giáo đứng canh. Đền vẫn còn nhưng trơ trọi vì cánh rừng rậm rạp bao quanh đã bị cạo trọc. Voi ngựa bốn ông tướng vừa được sơn phết lại trông nhỏ bé còm cõi và lòe loẹt đến nực cười. Qua đền qua một quãng dốc ngắn là đến cánh đồng. Con đường vẫn là đường đất nhưng hình như thẳng và to hơn. Nằm kề bên mép đường là con mương thủy lợi tối thẫm dưới bóng rợp hai hàng cây đã khép tán. Gió thổi ngược vẫn là gió tây cào nhưng về đêm không còn lửa mặt trời nung đốt và được hơi nước của đồng lúa bốc lên làm dịu bớt gió cũng mát và cũng mơn man được da thịt. Ông Kỳ cởi phanh áo bước nhanh cảm thấy như mình đang lấy lại được phần nào phong độ tuổi thanh xuân. Chẳng mấy chốc ông đã đứng trước con sông quê hương có tên là Rào Đá lấp loáng ánh trăng. Đò ơi . Ông Kỳ gọi hú họa. Đã hơn mười giờ đêm không chắc người lái đò còn ở lại. Chợt có ánh lửa lóe lên trong một vùng tối của mép sông phía bên kia. Rồi một tiếng nói cũng .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.