TAILIEUCHUNG - Cầu Tre Lắt Lẻo...

Người hành khất già ngồi bên bờ đất, co ro như một con mèo thiếu ăn. Những nếp da nhăn nheo đùn đầy lên hai đuôi mắt. Hai gò má nhô cao như hai ngọn đồi chênh vênh dòm xuống hai triền thung lũng sâu và hẹp, thuôn thuôn và gặp nhau ở chiếc cằm vênh vẹo như một mảnh bom nhặt được trong thời chiến. Đôi mắt đục lờ những vẩy cá trắng màu mỡ đông trong những ngày đông giá, nhìn vào thăm thẳm của hư không ở đâu đó phía trước. Toàn thân người hành khất như. | Hoàng Chính Cầu Tre Lắt Lẻo. Người hành khất già ngồi bên bờ đất co ro như một con mèo thiếu ăn. Những nếp da nhăn nheo đùn đầy lên hai đuôi mắt. Hai gò má nhô cao như hai ngọn đồi chênh vênh dòm xuống hai triền thung lũng sâu và hẹp thuôn thuôn và gặp nhau ở chiếc cằm vênh vẹo như một mảnh bom nhặt được trong thời chiến. Đôi mắt đục lờ những vẩy cá trắng màu mỡ đông trong những ngày đông giá nhìn vào thăm thẳm của hư không ở đâu đó phía trước. Toàn thân người hành khất như một đống xương khô bọc ngoài bởi lớp da nhăn nheo khô khốc. Đống xương bất động như một mô đất một gốc cây bỏ quên bên lề đường chỉ có cái miệng và những ngón tay là còn thở ra làn hơi của đời sống. Cái miệng meo méo nhăn nheo những vết hằn khốn khó cái miệng hát ra những lời vọng cổ buồn tái buồn tê. Và hai tay ôm hờ hững cần cây đàn guitar cũ kỹ mốc ngời bụi đường. Những ngón tay xương xẩu gỡ ra từ cần cây tây ban cầm những mảnh âm thanh rụng rời cảm xúc. Người hành khất già mê man với tiếng ca trầm buồn như gã phù thủy bị mê hoặc bởi những câu thần chú của chính mình. - Đi chưa thầy Con nhỏ học trò thúc cùi chỏ vào cạnh sườn hắn nhắc nhở làm hắn bừng tỉnh. - Ông già ca hay quá. - Bài Xuân này con không về đó thày biết hôn Con bé cố không đọc tên bản nhạc thành Xuân này con hỏng dìa làm hắn buồn cười. - Biết chớ. Con bé xoay qua nhìn hắn. - Thày thích bài đó hôn - Sao không - Mai mốt rảnh em ca cho thày nghe. Hắn hít một hơi dài cố nén những nhịp hân hoan của trái tim. - Cô cũng biết ca nữa sao - Sao hỏng biết. Đi chưa thày Con nhỏ học trò khẽ chạm những ngón tay vào tay hắn. Một chút thôi rồi rút ngay về. Con nhỏ này lộn xộn. Hắn nghĩ. Coi chừng nghe cô. Nguyên tắc đạo lý Quân-Sư-Phụ thời nào cũng đúng hết ráo. - Mắc mớ gì thày buồn thiu vậy Con nhỏ hỏi bất ngờ làm hắn không tìm đâu ra ngay được câu trả lời. - Bộ nhớ nhà hả - Ừ. Hắn trả lời đại cho qua. Đúng ra hắn nhớ nhà thật nhưng đó chỉ là một trong muôn ngàn lý do đã làm nét mặt hắn lúc nào cũng buồn buồn như bầu trời .

TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.