TAILIEUCHUNG - Mảnh đời

Nó bần thần nhìn vào tấm gương trên tường. Trong ấy có một khuôn mặt, một khuôn mặt xa lạ, lạnh lẽo, vô hồn, phờ phạc cùng đôi mắt hơi quầng. Mái tóc vàng mới làm nay đã rối tung. Đó chẳng phải của ai khác mà là của chính nó. Nó giơ bàn tay lên sờ vào má, hình bóng trong gương cũng làm theo. Nó đã là ai thế này? Câu hỏi ấy xuất hiện bên trong đầu nó, nở bung ra thành cả ngàn câu hỏi làm đầu nó như muốn vỡ tung. Nó đã là. | Mảnh đời Nó bần thần nhìn vào tấm gương trên tường. Trong ấy có một khuôn mặt một khuôn mặt xa lạ lạnh lẽo vô hồn phờ phạc cùng đôi mắt hơi quầng. Mái tóc vàng mới làm nay đã rối tung. Đó chẳng phải của ai khác mà là của chính nó. Nó giơ bàn tay lên sờ vào má hình bóng trong gương cũng làm theo. Nó đã là ai thế này Câu hỏi ấy xuất hiện bên trong đầu nó nở bung ra thành cả ngàn câu hỏi làm đầu nó như muốn vỡ tung. Nó đã là ai Nó đã là ai Nó biết. Nó nhớ. Anh ơi mua hoa cho em đi Hả Hôm nay là ngày gì à Không chỉ là em thích. Người con gái ngước ánh mắt trong veo lên nhìn người con trai chờ đợi. Người con trai im lặng hồi lâu rồi mỉm cười trước vẻ ngây thơ vô số tội của người con gái. Được rồi em thích hoa gì nào Hoa gì cũng được. Hì hì. Người con gái bấy giờ mới thôi nhìn người con trai vừa cười vừa nhảy chân sáo phía trước. Người con trai vẫn bước đi chậm rãi nhìn theo bóng dáng người con gái khẽ mỉm cười vu vơ. Nó đã từng là người con gái ấy. Mưa rồi ô của em đâu Em không mang Anh dặn em bao nhiêu lần là phải mang ô rồi cơ mà về nhỡ mà bị cảm thì làm thế nào Thì chờ anh tới nấu cháo cho em Lại nói lung tung rồi. Đừng có mà để ốm đấy. Anh rút từ trong cặp ra một chiếc ô bật lên và kéo nó lại gần. Ô của anh rất to nó có cảm giác chiếc ô này phải che được tới 4 người. Nhưng anh lại luôn thấy chiếc ô ấy nhỏ bé luôn kéo nó vào thật gần để nước mưa khỏi làm ướt áo nó. Những lúc như vậy nó khẽ ngước lên nhìn anh đang quạu quọ bên cạnh miệng khẽ cười thầm. Được như thế này thì nó còn mang ô làm gì nữa Thôi em cầm lấy ô mà về nhà nhé. Hôm sau nhớ mang đi đấy. Vậy còn anh Từ bến xe về nhà anh có mấy bước chân ý mà lại là dãy phố có mái hiên nữa không sao đâu. Nó leo lên xe bus tay cầm chiếc ô ướt sũng của anh cố ngoái ra phía cửa sổ để nhìn thấy bóng anh đứng một mình ở trạm chờ xe nhưng chiếc xe vô tình đã đi xa nó chẳng thể thấy gì ngoài một màn mưa mù mịt. Anh có yêu em không Có chứ sao không. Thế sao anh chẳng bao giờ nói yêu em cả Câu đấy đâu phải để người ta nói nhiều

TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.