TAILIEUCHUNG - Mẫu Tử Am

Em ngồi đó, trên chiếc ghế xích đu cha làm riêng cho em, với dáng dấp một cô gái tuổi mười lăm, cái tuổi giữa trẻ con và người lớn. Bảo em là người lớn cũng đúng vì em có thể xác một thiếu nữ dậy thì, hứa hẹn những nét thướt tha, yêu kiều thừa hưởng của mẹ, người đàn bà một thời là hoa khôi của làng. Gọi em là trẻ con cũng không sai vì đã mười lăm mùa xuân hưởng cái hạnh phúc tồn tại trên cõi nhân gian này như một con người mà trí. | Mẫu Tử Am Em ngồi đó trên chiếc ghế xích đu cha làm riêng cho em với dáng dấp một cô gái tuổi mười lăm cái tuổi giữa trẻ con và người lớn. Bảo em là người lớn cũng đúng vì em có thể xác một thiếu nữ dậy thì hứa hẹn những nét thướt tha yêu kiều thừa hưởng của mẹ người đàn bà một thời là hoa khôi của làng. Gọi em là trẻ con cũng không sai vì đã mười lăm mùa xuân hưởng cái hạnh phúc tồn tại trên cõi nhân gian này như một con người mà trí óc em vẫn là một đứa bé lên năm. Bởi thế mọi người gọi em là Nhỏ mát hay Nhỏ tâm thần kinh thay cho cái tên hơi khó gọi của em đối với những người dân ở chốn quê mùa này Hoài Vũ Em không biết giận hờn về chuyện đó nhưng cũng chỉ trả lời khi người ta gọi đúng tên em. Đây là điều duy nhất em có thể làm cho mẹ vui nên dù trí óc trẻ thơ em cũng biết giữ gìn niềm hạnh phúc hiếm hoi này. Dù mẹ - đối với em - là tất cả những gì ghê gớm và đáng sợ. Em nhận biết điều đó qua ánh mắt hận thù căm ghét và những lằn roi đau tái tê người. Tại sao mẹ ghét em như thế Em không hiểu được. Mà em cũng không cần hiểu. Cha thương em - như thế đã đủ rồi. Có lần người ta bảo em giống mẹ đẹp quá Em về hỏi mẹ. Mẹ nạt đùa Giống thằng cha mày ấy đồ nợ đời báo oán . Nhưng cha đen lắm không trắng như em. Chân mày cha rậm rì xếch ngược còn chân mày của em mảnh mai uốn tròn như ngọn cỏ. Bàn tay cha to bè như nải chuối bàn tay em trắng nuột thon gầy. Còn nữa hàm râu cha rậm rì và đôi môi thô dày như tượng ông ác trong chùa nhìn dễ sợ. Mà cha dễ sợ thật. Người trong làng ai cũng sợ cha. Một lần có người chòng ghẹo em vô phước để cha bắt gặp đã bị một trận đòn tơi tả. Đến khi em sợ quá la lên Cha . cha đừng đánh nữa tội nghiệp mà thì cha mới dừng tay. Thế nhưng cha lại sợ mẹ vô cùng. Bao nhiêu yêu thương cha dành cho em thường là những khi không có mẹ. Em còn nhớ lần xẩy tay để rơi búp bê xuống ao mẹ lấy dây trói em vào cột nhà rồi bỏ đi. Cha đi làm về cũng không dám cởi trói cho em nhưng em biết cha thương em nhiều lắm. Không món đồ chơi nào trẻ con hàng xóm có mà em .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.