TAILIEUCHUNG - Cô đơn

- Cúc, cù cu. Nào, lại đây ta cho ăn! Lại gần nữa, đừng sợ! Nào! Thật rõ ngốc! Trước mặt ông là mấy con chim bồ câu, một con màu trắng, số còn lại màu xám, cổ lốm đốm các chấm đen. Chúng mở những cặp mắt to tròn nhìn ông, đầu luôn nghiêng ngó bên này bên kia, chốc chốc lại kêu lên "gù gù", nghe như được phát ra từ sâu trong ngực. Chúng đứng từ xa chờ ông ném những vụn bánh mì khô đang giữ trên tay, nhưng ông lại muốn chúng đến gần,. | Cô đơn Ông ngồi trên ghế đá chìa một tay để ngừa về phía trước. - Cúc cù cu. Nào lại đây ta cho ăn Lại gần nữa đừng sợ Nào Thật rõ ngốc Trước mặt ông là mấy con chim bồ câu một con màu trắng số còn lại màu xám cổ lốm đốm các chấm đen. Chúng mở những cặp mắt to tròn nhìn ông đầu luôn nghiêng ngó bên này bên kia chốc chốc lại kêu lên gù gù nghe như được phát ra từ sâu trong ngực. Chúng đứng từ xa chờ ông ném những vụn bánh mì khô đang giữ trên tay nhưng ông lại muốn chúng đến gần gần hơn nữa. Ông muốn chúng đậu và ăn từ lòng tay ông. Lúc này chúng đang cách ông một mét. Một tuần trước đây khoảng cách là ba bốn mét. Những mét đầu tiên được rút ngắn dễ dàng nhưng đến cái mét cuối cùng này thì khác hẳn. Bầy chim đã quen ông đến mức mỗi sáng khi ông xuất hiện không hiểu từ đâu chúng kéo nhau bay đến đậu rất nhiều trước mặt. Ông ném thức ăn cho chúng hôm là những vụn bánh có hôm cơm thừa phơi khô hay thóc gạo. Chúng mổ ăn ngon lành có lúc mổ nhầm cả những viên sỏi nhỏ. Chao ông thèm được vuốt ve những con vật bé nhỏ đáng yêu này biết bao thèm được chúng tự nguyện đặt đôi chân mảnh mai lên tay ông để ông khoan khoái tận hưởng cái cảm giác nhuồn nhuột dễ chịu khi chúng mổ mổ vào lòng tay. Rồi vừa lẩm bẩm mắng yêu chúng tội tham ăn và khó bảo ông vừa chìa tay về phía trước nhưng những con chim bướng bỉnh vẫn không chịu rút ngắn cái khoảng cách một mét tai hại kia. Ngay cả con trắng dạn nhất cũng vậy. Ông tiến lên bao nhiêu chúng lùi xa bấy nhiêu. Để chúng khỏi thất vọng bay đi chốc chốc ông phải tung một ít thức ăn. Ông biết chúng còn ngần ngại không tin vào lòng tốt của ông. - Thật rõ ngốc Có ai làm gì chúng mày đâu mà sợ - ông mắng bầy chim rồi lại dỗ - Nào lại đây Lại đây ta cho ăn nào . Cứ thế hết giờ này đến giờ khác ông già ngồi trên ghế đá với bàn tay để ngửa chìa ra phía trước như người xin bố thí trong khi thực ra ông đang cho cho mà không được nhận. Vào giờ này công viên vắng người. Mặt trời đã vượt lên khỏi khu nhà năm tầng phố bên. Đang tiết thu nắng vàng dễ .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.