TAILIEUCHUNG - Nửa Mùa

Tiên đi ngang qua hẻm Cây Bần trong một ngày sụt sùi mưa gió. Định đụt dưới hàng ba nhà dì Hên chút xíu rồi đi nhưng nó lại ngủ quên. Thức dậy thì trời đã khuya rồi, thấy một bà già ngồi cạnh mình, bà hỏi (nghe như đã quen biết tự hồi nào), "Ngủ không được hả, muỗi nhiều quá hả con? Bây tên gì?" "Dạ, Tiên". Bà ờ, bà không cười. Bởi ba má đặt cho mình cái tên nhiều khi cũng trớt, như tên dì, hay của cậu May, em dì chẳng ứng với cuộc đời. | Nửa Mùa Tiên đi ngang qua hẻm Cây Bần trong một ngày sụt sùi mưa gió. Định đụt dưới hàng ba nhà dì Hên chút xíu rồi đi nhưng nó lại ngủ quên. Thức dậy thì trời đã khuya rồi thấy một bà già ngồi cạnh mình bà hỏi nghe như đã quen biết tự hồi nào Ngủ không được hả muỗi nhiều quá hả con Bây tên gì Dạ Tiên . Bà ờ bà không cười. Bởi ba má đặt cho mình cái tên nhiều khi cũng trớt như tên dì hay của cậu May em dì chẳng ứng với cuộc đời chút xíu nào. Tiên cũng vậy Tiên gì mà xấu hì. Nó thấp người tướng tá thô kệch sồ sề. Quanh cổ và hai bắp tay mọc đầy mụn. Khuôn mặt tròn ngô ngố dưới mái tóc thưa rối bời như trái chôm chôm. Răng trên không có môi lay lập phập mỗi lúc nó nói cười. Bù lại nó cười thiệt ngọt cười giống như má mình như ngoại mình móm mém hiền khô như rót vào lòng. Một nụ cười lương thiện. Cậu May không bao giờ nhìn thấy nụ cười đó nhưng cậu nói con người Tiên thiệt thà hỏi sao cậu biết thì cậu cười Thì đui thử như tui đi rồi biết. . Trời ai ngu sao. Tiên trú lại dưới hàng ba nhà dì Hên từ bữa đó vì cái băng đá dưới dạ cầu có người khác chiếm mất rồi vì không ai có được cái tình cảm đến mủi lòng như chị em dì. Người chị thì nhỏ thó túc tắc như cọng bánh hỏi bỏ qua nhiều mối duyên ở vậy nuôi cậu em trai tật nguyền sống bằng nghề đan võng. Cất cái nhà lùi tận phía sau chỉ vừa đủ để hai chiếc giường cái bếp và bàn thờ Phật dì chừa khoảng sân đằng trước để che mái hiên tới mí hàng rào. Chỗ đó đủ ấm cho người lang thang lỡ đường ngủ lại qua đêm đủ mát cho bầy trẻ con tụ lại bắn đạn keo nhảy lò cò. Chỗ đó đủ cho dì mở được cánh cửa cuộc sống đến với cậu em bất hạnh của mình nhờ mấy chị đàn bà trưa trưa sề bên bộ vạc đóng bằng cây tạp nói chuyện dưới đất trên trời chuyện hai con ruồi vừa mới bay ngang qua thấy hỏng bình thường à nghen ruồi đực bữa nay rõ ràng là bay với con cái khác. Thấy cậu May mủ mỉ hiền lành như con gái mấy chị hay ghẹo cậu với cô câm bán vịt chiên lúc đầu cậu cười mỉm mỉm. Sau này lúc Tiên đến rồi cậu vẫn cười cười nhưng trong bụng buồn teo nghĩ

TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.