TAILIEUCHUNG - Người Thổi Bong Bóng

Đành rằng không hề có một đường chân trời cụ thể nào hiện hữu. Nhưng ai cũng phải tìm một chân trời của riêng mình, để cất giữ những ước mơ, đôi khi có từ tấm bé. Đánh mất nó, cho dù vì nhẽ gì chăng nữa, cuộc đời sẽ lạnh lẽo làm sao. Với truyện ngắn tinh tế này, cây bút trẻ Chu Thuỳ Anh như muốn nói một điều như vậy. Đây cũng là truyện ngắn thứ hai của tác giả sau truyện ngắn đầu tiên trên LĐCT được nhiều độc giả khen ngợi. Anh dừng lại trước. | Chu Thuỳ Anh Người Thổi Bong Bóng Đành rằng không hề có một đường chân trời cụ thể nào hiện hữu. Nhưng ai cũng phải tìm một chân trời của riêng mình để cất giữ những ước mơ đôi khi có từ tấm bé. Đánh mất nó cho dù vì nhẽ gì chăng nữa cuộc đời sẽ lạnh lẽo làm sao. Với truyện ngắn tinh tế này cây bút trẻ Chu Thuỳ Anh như muốn nói một điều như vậy. Đây cũng là truyện ngắn thứ hai của tác giả sau truyện ngắn đầu tiên trên LĐCT được nhiều độc giả khen ngợi. Anh dừng lại trước cổng ngôi trường cấp một của anh. Bao nhiêu lâu rồi anh chưa về nơi đây. Trường mới xây lại con đường nhỏ chạy qua trước cổng trường cũng mới được làm lại. Chỉ bà già với cái mẹt chứa đủ thứ linh tinh bán cho bọn trẻ là vẫn nhăn nheo gày guộc nhỏ thó và dúm dó ở một bên cổng trường. Có lẽ bà ngồi xa cổng trường hơn trước. Thay chỗ bà là những cô hàng trẻ hơn nhanh nhảu mồm miệng hơn vì thế các cô ngồi gần cổng trường hơn với cái mẹt xanh đỏ bắt mắt trẻ con. Nhưng anh lại đến bên bà già nhăn nhúm. Cái mẹt sặc sỡ có đủ thứ mà bọn trẻ con vẫn thích nhưng có vẻ không hợp với dáng vẻ cũ kỹ và dúm dó của bà. Bà chẳng khác xưa là mấy. Có thể khi đã dúm dó quá kiệt quệ quá và nhăn nhúm quá người ta không thể nhăn nhúm hơn được nữa. Nhưng cái dáng vẻ khô héo ấy chợt nhanh nhẹn hoạt bát hẳn lên khi nghe tiếng khách hỏi. Và đôi mắt nửa đục nửa trong hướng ánh nhìn về một nơi xa lắc nhưng bàn tay không cần lần mò vẫn run rẩy tìm được đúng chiếc lọ cho anh. Bà nở nụ cười móm mém Ông chiều cháu nhỉ Bố bao giờ cũng chiều con hơn mẹ. Các bà là cấm có bao giờ cho bọn trẻ chơi thứ này đâu. Các bà toàn kêu dơ dơ là. . Bà cụ hổn hển nhưng vui vẻ tựa như lâu lắm mới được gặp người để mà nói. Anh cất ngay lọ bong bóng thổi vào cốp xe vội vàng và hình như hơi xấu hổ. Anh giấu giếm. Bởi anh xấu hổ. Tựa như cả thế gianÕ này biết rằng anh mua lọ đồ chơi ấy cho anh cho mình anh. Như thể người ta đang nhìn anh cười giễu cợt. Và anh vội vàng giấu đi. Đã lâu lắm rồi anh mới lại cầm vào thứ đồ chơi ấy thứ đồ .

TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.