TAILIEUCHUNG - Khoảng tím bìm bìm

Lương ngồi bên thềm, mái tóc dài không búi xoã ra, phủ thẫm mảng lưng áo đẫm mồ hôi. Trên gương mặt đỏ bừng của cô, hai dòng nước mắt chảy dài. Tiếng Nhân vẫn oang oang vọng xuống: - Tao đã nói rồi mà. Ai bảo mày dấp dính với bà ta Máu mủ, ruột rà gì? - Anh Nhân! - Lương ngẩng mặt - Nhà này ai là chủ? Mày chọn đi - Hoặc là tao, hoặc là bà ấy. | Khoảng tím bìm bìm Lương ngồi bên thềm mái tóc dài không búi xoã ra phủ thẫm mảng lưng áo đẫm mồ hôi. Trên gương mặt đỏ bừng của cô hai dòng nước mắt chảy dài. Tiếng Nhân vẫn oang oang vọng xuống - Tao đã nói rồi mà. Ai bảo mày dấp dính với bà ta. Máu mủ ruột rà gì - Anh Nhân - Lương ngẩng mặt. - Nhà này ai là chủ Mày chọn đi - Hoặc là tao hoặc là bà ấy. Lằng nhằng mãi tao mà điên tiết lên thì đừng trách giời. Đến nước này thì Lương đứng lên. Cô đẩy mạnh cánh cửa bước vào nhà. Nhân nửa nằm nửa ngồi trên tấm phản quỳ bật dậy mắt đỏ vằn nhìn như xói vào mặt Lương. - Anh Nhân Đến mẹ anh mà anh còn thế. Thôi được anh đã bắt tôi sẽ chọn. Mẹ con tôi xuống ở với bà Bà Làn nghe thấy hết. Trong túp nhà rạ lụp xụp như tổ mối đùn gương mặt bà rúm lại. Bà không còn nước mắt để khóc nữa. Đôi gò má nhăn nheo da quả táo tàu rút lại như mảnh vá vụng. Trời ơi Giá chết được bà sẽ chết ngay cho nhẹ nợ đời. Ác nỗi bà vẫn phải sống. Túp lều rạ của bà bên cạnh căn nhà xây khang trang của Nhân như mảnh vá vô duyên giữa tấm áo đẹp. Giàn bìm bìm um tùm lan cả xuống mảnh sân nham nhở cỏ ấu nở dầy hoa tím loang chiều. Lương đẩy tấm liếp che cửa bước vào mắt khoắng mãi mới tìm thấy bà Làn trong không gian tranh tối tranh sáng. - U lạy con - Giọng bà Làn khàn đặc - Bà cố đứng lên nhưng đôi chân dường như không trụ vững được nữa cứ xịu xuống như thân cỏ bị phạt ngang ngày bão. Bàn tay đầy vết đồi mồi của bà bíu chặt lấy vạt áo cô con dâu - Lương ơi. Thương mẹ thương mấy đứa trẻ con quay lên ở nhà trên đi con. Rồi sẽ có ngày thằng Nhân nghĩ lại. - Không. Con xin u - Lương nghẹn giọng - Với u anh ấy còn. - Bà ấy không phải là mẹ tao - Tiếng Nhân lại gầm lên - Nếu không có bà ấy tao đã chẳng phải làm một thằng người để khốn khổ thế này. Giời ơi. Sao lại bắt tao phải làm một thằng người Giá ngày ấy cứ để tao chết có hơn không Giời ơi Hai người đàn bà ôm chặt lấy nhau. Nước mắt Lương ướt vai áo người mẹ già tội nghiệp. Oán mẹ cho mình làm người - Thói đời xưa nay. Lần đầu tiên Lương thấy. Thực hư .

TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.