TAILIEUCHUNG - Vọng phu làng Cát

Mạ nói, thằng Văn đi như thế cũng đã được sáu năm rồi, tình nghĩa con dành cho nó mạ thấy không mấy ai bằng, bây chừ có người nào thương yêu thì con cứ nhận lời đi. Mưa không nói như mạ mà vẫn ngậm ngùi buồn thương, dăng dăng từ cửa sông Linh vào, trắng xóa. Biển, gần thôi, ầm ào sóng dội dưới bầu trời chưa được thắp sáng. Màu trắng của mưa, màu trắng của cát và có lẽ cả màu trắng của những ngọn sóng vỗ bờ nữa đang hòa trộn vào nhau, nao nao. | Vọng phu làng Cát TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN HỮU QUÝ Mạ nói thằng Văn đi như thế cũng đã được sáu năm rồi tình nghĩa con dành cho nó mạ thấy không mấy ai bằng bây chừ có người nào thương yêu thì con cứ nhận lời đi. Mưa không nói như mạ mà vẫn ngậm ngùi buồn thương dăng dăng từ cửa sông Linh vào trắng xóa. Biển gần thôi ầm ào sóng dội dưới bầu trời chưa được thắp sáng. Màu trắng của mưa màu trắng của cát và có lẽ cả màu trắng của những ngọn sóng vỗ bờ nữa đang hòa trộn vào nhau nao nao trắng trong nỗi thổn thức của người góa phụ tuổi ba mươi. Dạ mạ cứ để từ từ cho con nghĩ bên con đã có mạ có thằng Hiếu và cả chồng con nữa. cũng ấm áp lắm rồi. Con chẳng muốn gì hơn chỉ thương mạ ngày một già yếu thêm thằng Hiếu mồ côi cha sớm quá. Trà từ tốn trả lời mạ rồi bước đến bàn thờ thắp mấy nén hương cho người đã khuất. Người trong ảnh thờ là một thiếu úy hải quân có khuôn mặt hiền từ nở nụ cười nhỏn nhoẻn. Trần Văn. sinh cùng năm. Ở cùng xóm. Giá như đừng có những trái bom của Mỹ dội xuống đây thì tuổi thơ của Văn và Trà bình yên đẹp đẽ biết bao nhiêu. Sau lễ thôi nôi của Văn và Trà hai người cha trẻ lên đường nhập ngũ. Chiến tranh đã lan rộng ra miền Bắc hậu phương cũng mịt mù khói lửa của đạn bom. Người đi đi biền biệt không mẩu tin gửi về. Người chờ chờ thăm thẳm hoang hoải cả tâm can. Văn và Trà lớn lên bên nhau tự nhiên gắn bó bởi những trò con nít nhăng nhít vui vẻ. Sau này đi học cũng thế Trà luôn luôn bám theo Văn. Trà sợ ma lắm mỗi khi đi qua bụi duối đầu làng đều níu chặt áo Văn không rời một phút. Cả hai đứa đều được nghe kể nhiều về chuyện ma ở bụi duối này. Nhiều ma lắm ma mẹ ru con ời ời ma nữ ma nam trêu nhau kèn kẹt ma nít tranh nhau quả duối chín í óe. Một lần trời chập choạng tối hai đứa có việc phải đi ngang đó Trà sợ cuống chân không bước nổi Văn bảo để tau trị bọn ma này cho. Nói xong cu cậu vạch quần đùi lôi chim ra tè vào bụi duối một trộ dài dài. Trà thèn thẹn vừa cười vừa phải quay mặt đi chỗ khác. Năm 1975 miền Nam được giải phóng đất nước thống nhất .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.