TAILIEUCHUNG - Mò sâm-banh

Chú bếp Tư rất thận trọng về vấn đề giữ vệ sinh. Ông thường nói rằng: khí hậu ở đây chẳng được lành; những người chưa quen với thủy thổ miền nhiệt đới, đến đây mà chẳng biết giữ thân, khó khỏi chết vì nguy hiểm ấy truyền nhiễm phần nhiều do nước bẩn. Bởi vậy nước ăn của ông phải coi giữ thế nào cho thật sạch. Cái bể nước của ông, ông coi quý gần bằng vợ ông. | Mò sâm-banh Chú bếp Tư rất thận trọng về vấn đề giữ vệ sinh. Ông thường nói rằng khí hậu ở đây chẳng được lành những người chưa quen với thủy thổ miền nhiệt đới đến đây mà chẳng biết giữ thân khó khỏi chết vì nguy hiểm ấy truyền nhiễm phần nhiều do nước bẩn. Bởi vậy nước ăn của ông phải coi giữ thế nào cho thật sạch. Cái bể nước của ông ông coi quý gần bằng vợ ông. Mà có lẽ còn quý hơn vợ ông nữa. Bởi vì vợ ông có thể để người khác bắt tay chứ bể nước mà đứa nào dám nhúng tay bẩn hay cái sô vào thì cứ liệu cái thần hồn với ông. Ở nhà chủ bếp Tư thích nhất cái bể nước ăn này. Nó to bằng cả một gian nhà rộng nước mưa ở trên các mái nhà theo hai ống máng mà trút xuống. Mặt bể bưng kín mít trừ một máng vuông mỗi bề chừng một thước có nắp khít như nắp cống. Những ngày nghỉ vợ chồng ông chủ về Hà Nội thằng Tề con bác bếp vẫn đậy nắp bể cho thật kín rồi trèo lên mặt bể co một chân lên bắt chước Lã Bố đi bài tẩu mã hoặc nhảy huỳnh huỵch để bắt chước Võ Tòng sát tẩu. Cái mặt bể toàn xi măng cốt sắt bốn mươi thằng Tề nhảy cũng không việc gì. Tề là con một bác Tư. Mẹ nó chết mới xong tang. Bố nó tính hiền lành nên rất yêu con. Chẳng như những bồi bếp khác nay vợ này mai vợ khác hoặc nhân tình nhân ngãi với bọn cô đầu nhà thổ. Vợ chết quá ba năm rồi mà nghĩ đến lúc nào bác ta vẫn còn thương. Có khi đang ngồi bác tự nhiên khóc hu hu. Hỏi bác thì bác bảo cũng ngày này năm nọ bác xin được phép chủ về quê đón vợ ra ở luôn đây với bác thế mà bây giờ vợ bác đã nỡ bỏ bác mà đi cho đành Chẳng ngày rằm mùng một nào bác không thắp hương cúng vợ. Cúng xong bác rơm rớm nước mắt thở dài thở ngắn. Tề thấy thế thương cha vô cùng. Chỉ thương suông không thể gọi là thương. Cái lối thương để bụng vô ích lắm. Phải tìm cách tỏ lòng thương ra ngoài mới được. Nghĩa là phải kính mến nghe lời giúp đỡ. Thầy giáo Tề bảo thế. Cũng vừa mới bảo lúc nãy thôi khi giảng nghĩa bài luân lý. Bởi vậy cắp sách về đến nhà trông thấy bố Tề nhớ lại. Và Tề có ý nhìn xem bố làm gì. Làm gì Bác Tư đang vắt cái bụng lên

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.