TAILIEUCHUNG - Điệu slow buồn và chiếc camera chăm chỉ

1. Khu vườn thường đóng kín cửa. Loại cửa gỗ đen bóng, cao khỏi đầu, được trang trí bằng dây leo quanh năm không thấy hoa nhưng lúc nào cũng xanh mát. Chưa lần nào em tới đây mà cánh cửa mở sẵn. Cả cái chuông cao khỏi đầu cũng bụi bám dày, nhiều lần định nhấn chuông nhưng ngại ngón tay mình sẽ in nơi ấy. Cả cái nỗi ngại cũng hết sức phi lý nhưng kệ, có những thứ biết sai nhưng không thể chỉnh được. Lạ thay, chỉ cần nhìn cái chuông thì lập tức bóng dáng. | IA 1 1 Ầ Al Ấ 1 w 1 Điệu slow buôn và chiêc camera chăm chỉ TRUYỆN NGẮN CỦA LA THỊ ÁNH HƯỜNG 1. Khu vườn thường đóng kín cửa. Loại cửa gỗ đen bóng cao khỏi đầu được trang trí bằng dây leo quanh năm không thấy hoa nhưng lúc nào cũng xanh mát. Chưa lần nào em tới đây mà cánh cửa mở sẵn. Cả cái chuông cao khỏi đầu cũng bụi bám dày nhiều lần định nhấn chuông nhưng ngại ngón tay mình sẽ in nơi ấy. Cả cái nỗi ngại cũng hết sức phi lý nhưng kệ có những thứ biết sai nhưng không thể chỉnh được. Lạ thay chỉ cần nhìn cái chuông thì lập tức bóng dáng to lớn hiện ra sau cánh cửa thầy. Sau này mới biết bên trong có camera. Ngượng đến đỏ mặt vì khi cứ nghĩ chỉ một mình người ta làm hàng tá những hành động kỳ quặc mà trước mặt người khác không bao giờ dám. Từ đó em không còn những hành động như kéo váy vuốt tóc khi đến đây nữa. Kỳ thực ghét cái camera kia nó như một kẻ luôn nhìn trộm người khác bất lịch sự. Nhưng thầy thì bảo Em cứ tự nhiên có sao đâu . Ừ rõ ràng là không sao. Nhưng thử nghĩ xem làm sao tự nhiên được khi có cái camera dòm thấy mình ở từng cử chỉ như thế Tức là khi có camera mình khác khi không có mình khác. Suy ra trong bản thân mình luôn có hai con người. Một con người chỉn chu có thể đối mặt với camera mà chẳng lo ngại điều gì. Một con người không bao giờ dám đối diện với camera vì nó luôn hiện hữu những hình ảnh không đẹp. Em đề nghị Chúng ta học thôi thưa thầy . Tiếng guitar réo rắt bản Romeo and Juliet. Từng âm thanh rải đều trên ánh nắng chiều vàng nhạt trong khu vườn. Em yêu mê mẩn tiếng đàn ấy. Yêu như chính hơi thở mình. Tưởng như nếu không có tiếng đàn vang lên mỗi chiều tà em lấy gì làm vui Ngoài kia một thế giới ồn ào nhộn nhịp không dành cho em không là của em. Điệu valse ballad boston slow. lần lượt đưa em về chuỗi ngày tuổi thơ êm đềm. Nơi không có bóng dáng của lo toan của xô bồ và đầy ắp những giả dối - như bây giờ. Hay đúng hơn như những tháng ngày êm đẹp vừa vỡ tan tành trong chớp mắt. Để lại em đứa con gái không quen nổi với những hình ảnh trần

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.