TAILIEUCHUNG - Ebook Tiếng thời gian du dương: Phần 2
Ebook "Tiếng thời gian du dương" phần 2 từ ". Cố Bình An chưa bao giờ cảm thấy tiến thoái lưỡng nan như lúc này, do say rượu, đầu nặng trịch. “Bình An! Anh đến cưới em đây!”. Mời các bạn cùng đón đọc tiểu thuyết. | Chương 6 ố Bình An chưa bao giờ cảm thấy tiến thoái lưỡng nan như lúc này, do say rượu, đầu nặng trịch, cửa nhà Thẩm An Bình vừa rộng vừa lạnh lẽo, cô bèn ngồi xuống, hai tay ôm gối. Cô cũng không biết mình đã đợi bao lâu, tựa đầu lên gối, từng cơn gió lạnh buốt thổi qua khiến người cô tê tái, cảm giác lạnh cũng như biến mất. “Tách ” một tiếng, chiếc đèn cảm ứng lóe sáng, Cố Bình An vẫn không hề động đậy, cô có cảm giác như ai đó đang tiến lại phía mình, mùi hương ấm áp và quen thuộc xộc thẳng vào mũi. Thẩm An Bình nhẹ nhàng hỏi: “Em sao thế?” Anh ghé sát hơn, khẽ chau mày, giọng trầm xuống: “Em uống rượu à?” Cố Bình An cảm thấy buồn ngủ, đầu óc quay cuồng. Cô ngẩng lên, động tác loạng choạng. “Thẩm An Bình, anh quay về thật sao?” Giây phút cô ngẩng lên nhìn Thẩm An Bình, chỉ cảm thấy trước mắt tràn trề hy vọng, rõ ràng là muốn được vui vẻ nhưng lại có cảm giác chua xót thắt lòng, giống như có vật gì đó rất nặng đang đè lên mắt, nước mắt bỗng chốc tuôn trào, không thể kìm nén. Cô siết chặt tay, cố gắng để không bật khóc thành tiếng nhưng người vẫn run lên bần bật vì đau đớn. Cô chẳng biết mình nên nói gì nhưng không kiềm chế được cái miệng của mình. Nghĩ lại lúc cô uống say đến mức trời đất quay cuồng, không biết ngày đêm, đầu óc vẫn tỉnh táo như thường, có người nói những người trái tim đang tan nát thì không thể uống say, hóa ra điều đó là thật. Một mình bước đi trên đường, nhìn dòng người qua lại như mắc cửi, nhìn những ngọn đèn đường vừa sáng, nhìn thế giới phồn hoa ngoài kia. Cô đi qua quán cà phê, quán ăn đặc sản trước đây thường tới cùng Thẩm An Bình, đi qua cửa hàng bách hóa nơi cô bắt anh đi mua đồ cùng cô, những ô cửa kính, những con đường quen thuộc Cô đau đớn đến mức chỉ muốn bật khóc. Cô thực sự không biết rốt ruộc là từ khi nào anh đã âm thầm bám rễ thật chặt trong đời sống của cô, từng chút, từng chút một, từng phút, từng giây đều là anh. Hồi ức quả thật không phải là một bài tập làm sai bằng bút chì, chỉ cần cầm cục tẩy là có thể xóa đi tất cả. .
đang nạp các trang xem trước