TAILIEUCHUNG - Và nhiều năm sau nữa...

Nó ngồi trong quán cà phê trên một con phố nhỏ trong một thành phố cũng nhỏ. Thành phố này (tạm gọi là X) khá hiếm quán cà phê, đi mỏi chân cũng chỉ thấy những tiệm ăn. Quán cà phê này buổi sáng khá vắng nhưng đến trưa trở thành quán ăn nhanh cho công chức văn phòng, dân buôn bán trong các cửa hàng quanh đấy đến mua những phần thức ăn có kèm ly nước ngọt hay cà phê. Nó ngồi ở cái bàn sát cửa sổ, đôi mắt to với hàng mi dài như bị hút. | MT 1 A w Và nhiều năm sau nữa. Nó ngồi trong quán cà phê trên một con phố nhỏ trong một thành phố cũng nhỏ. Thành phố này tạm gọi là X khá hiếm quán cà phê đi mỏi chân cũng chỉ thấy những tiệm ăn. Quán cà phê này buổi sáng khá vắng nhưng đến trưa trở thành quán ăn nhanh cho công chức văn phòng dân buôn bán trong các cửa hàng quanh đấy đến mua những phần thức ăn có kèm ly nước ngọt hay cà phê. Nó ngồi ở cái bàn sát cửa sổ đôi mắt to với hàng mi dài như bị hút vào những giọt nước mưa bám trên tấm kính những giọt nước to tròn lăn từ từ rồi chạy ngoằn ngoèo nhanh dần tan ra khi chạm khung cửa. Khi người phục vụ hỏi nó muốn uống gì nó giật mình ngơ ngác một lúc rồi kêu ly cà phê đá. Ly cà phê khá lớn và loãng nhách chỉ có chút mùi vị quen quen. Lơ đãng khuấy ly cà phê nó nghĩ mãi nghĩ mãi vẫn không hiểu tại sao mình lại có mấy ngày rảnh rỗi ở thành phố xa lạ này Nó ngồi đó từ sáng đến trưa rồi đến quá chiều. Rồi quán đóng cửa nó đi quay về khách sạn. Ngồi quán hay đi lang thang hay bây giờ bó gối nhìn xuống dưới con đường xe chạy miên man dưới kia ở đâu lúc nào nó cũng thấy rõ ràng cảm giác cô đơn vì bị - người - lớn - bỏ - rơi y như ngày còn bé. Nó bất lực vì không thể thoát ra khỏi ý nghĩ mình là một người thừa ở thành phố này không ai cần nó. Nó cũng không cần chính mình trong tình trạng trống rỗng này. Thời gian cứ chậm chậm trôi dưới kia trên đường chỉ còn những ngọn đèn kiên nhẫn đứng trong đêm. Những chuyến xe taxi cuối cùng vội vã lao đi. Ai cũng mong được về nhà đã quá nửa đêm rồi. Nhưng căn phòng này không phải là ngôi nhà không phải là ngôi nhà của nó không là ngôi nhà của ai cả. Có lẽ vì vậy chẳng có ai phải vội vã trở về. Từ biệt giấc mơ về hạnh phúc nó biết nhiều năm về sau nữa chắc chắn nó không thể quên những ngày này. . Mở cửa anh nhìn quanh. Ngọn đèn ngủ đầu giường vẫn sáng tivi vẫn loang loáng hình ảnh chiến tranh một nơi nào đó. Ảm nước trên bàn còn nóng. Giường gọn gàng chăn nệm phẳng phiu. Không thấy nó trong phòng. Trái tim nhói đau anh biết hạnh

TÀI LIỆU LIÊN QUAN
226    136    0
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.