TAILIEUCHUNG - Về Thăm Xóm Củ

Tôi gần như đã quên đi cái xóm nghèo khó, quên đi sự lưu luyến hôm ra đi, quên đi cái bộ mặt thâm xì của đá, quên đi cái lạnh thấu xương tuôn ra tư ruột núi những đêm đông. nói chung là quên đi sự gắn bó thân thương một thời khắc khổ. Bố tôi đã nối sợi dây hoài niệm khi ông rủ: "Đi Xà Pia với bố không?" | về Thăm Xóm Củ Tôi gần như đã quên đi cái xóm nghèo khó quên đi sự lưu luyến hôm ra đi quên đi cái bộ mặt thâm xì của đá quên đi cái lạnh thấu xương tuôn ra tư ruột núi những đêm đông. nói chung là quên đi sự gắn bó thân thương một thời khắc khổ. Bố tôi đã nối sợi dây hoài niệm khi ông rủ Đi Xà Pia với bố không Không hiểu sao lúc ấy tôi đã lưỡng lự khi xưa mỗi lần bố rủ đi đâu là tôi đồng ý ngay không để chậm đến một giây. Lúc ấy bố nhìn tôi tủm tỉm cười rồi ông đi lấy cỏ cho bò ăn. Không hiểu sao tôi bỗng thấy sợ leo núi sợ những bước đi gập gối sợ con đường mòn ngoằn ngoèo bám vào đá. Nhưng rồi những kỷ niệm ấu thơ đã thắng thế tất cả những tình cảm yêu mến còn sót lại trỗi dậy thôi thúc tôi đi về với quá khứ kiếm tìm một thời đã qua một miền bình yên lắng đọng đã in dấu chân tôi từ những bước đi chập chững đầu đời. Mẹ gọi tôi dậy khi bên ngoài còn tối trời cái rét cuối đông còn ngọt sắc tạo cơ hội cho sự lười nhác lên ngôi. Mẹ phải gọi đến lần thứ ba tôi mới rời được mảnh chăn ấm khoác cái áo lên người xuýt xoa gần bếp lửa. Bố chất lên lưng ngựa hai sọt cây thông con cài vào bên cái cuốc rồi giục tôi đi. Tôi co ro cúm rúm theo sau ra khỏi cửa luồng gió phả vào mặt lạnh ngắt. Con ngựa rùng mình tiếng lục lạc rung inh ỏi khua lên một chút náo động giữa yên vắng của đêm. Bầu trời tối đen tít nơi xa có vài ngôi sao nhấp nháy. Tôi và bố bước đi. Vừng đông rạng dần. Con đường mòn ánh lên như dải lụa trắng ngoằn ngoèo bám vào lưng núi. Cái lạnh như đã bị lấy đi lưỡi dao nên chỉ còn ve vuốt bên ngoài. Con ngựa đi trước tôi và bố theo sau yên lặng. Tiếng bước chân đều đều khoan thai. Hương vị buổi sáng giữa núi rừng thật trong trẻo ngọt êm như mật ong đầu mùa thơm tho như cành mận chín lành như nước suối đầu xuân. Tôi hít căng lồng ngực dồn sức vào nhịp bước một cảm giác lâng lâng như say. Tiếng chim đua nhau hót rộn vang lảnh lót mê mải. - Đi qua dãy núi này là đến Xà Pia. Bố nói. Tôi nghe không rõ. Chả biết có phải vậy không Hình như là thế . Tôi bước theo sau bố mà .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.