TAILIEUCHUNG - Ngày Hạnh Phúc

Chiều thứ bảy, như bao thứ bảy khác, chắc Chiến sẽ về. Từ trưa, anh Ba đã bồn chồn ngóng con. Đang nằm trên giường, nghe tiếng xe máy chạy trên đường làng, anh liền nhổm dậy, nheo mắt nhìn qua cửa, nhìn đến khi chiếc xe lướt qua ngõ nhà mình cuốn theo lớp bụi mù mới thôi. Bữa trưa có món canh cua rau đay, anh rất thích nhưng chỉ và được lưng chén cơm rồi chống đũa nhìn mông ra khoảng sân đầy nắng. Tôi bảo: “Chiều nó còn làm việc, giờ chưa về đâu”. Anh ừ. | Ngày Hạnh Phúc Nguyễn Trọng Hoạt Ngày Hạnh Phóc Tác giả Nguyễn Trọng Hoạt Thể loại Truyện Ngắn Website http Date 26-October-2012 Chiều thứ bảy như bao thứ bảy khác chắc Chiến sẽ về. Từ trưa anh Ba đã bồn chồn ngóng con. Đang nằm trên giường nghe tiếng xe máy chạy trên đường làng anh liền nhổm dậy nheo mắt nhìn qua cửa nhìn đến khi chiếc xe lướt qua ngõ nhà mình cuốn theo lớp bụi mù mới thôi. Bữa trưa có món canh cua rau đay anh rất thích nhưng chỉ và được lưng chén cơm rồi chống đũa nhìn mông ra khoảng sân đầy nắng. Tôi bảo Chiều nó còn làm việc giờ chưa về đâu . Anh ừ ừ ngồi lặng nhìn tôi dọn mâm. Đón ly nước từ tay tôi anh nói Dứt khoát hôm nay anh phải nói chuyện với Chiến . Chẳng nhớ đã bao ần anh không thực hiện được ý định ấy. Và mỗi lần lỡ hẹn với chính mình anh lại day dứt mất ngủ. - o O o - center Ngày quê hương giải phóng anh Ba về không phải từ chiến khu mà từ trại an dưỡng ngoài Bắc. Chẳng lặng lẽ một mình như ngày đi anh về cùng chị Điệp và Chiến. Chiến lúc đó hai tuổi được mẹ bồng trên tay. Me tôi chạy ra ngõ ôm lấy con trai khóc. Tưởng mơ bà đẩy anh ra nhìn từ đầu tới chân miệng cười mà nước mắt chảy dài. Phút xúc động qua bà nhìn chị Điệp ý chừng muốn hỏi. Bà chưa kịp lên tiếng chị đã nhắc Chiến Lại với bà nội đi con . Thằng bé tròn mắt rụt rè mẹ tôi bồng xốc lấy nó hôn hít khắp người. Tiễn bốn con đi đánh giặc giờ chỉ anh Ba tôi trở về có thấu nỗi đau ấy mới hiểu niềm vui của mẹ trong ngày gặp con dâu và cháu nội. Chỉ qua vài ngày Chiến đã bám lấy bà. Bà đi đâu nó cũng lủn củn đi theo. Đến bữa ăn nó ngồi trong lòng bà khi ngủ phải gối lên người bà nó mới chịu. Mỗi lần bị mẹ bẻ roi rượt vì hoang nghịch hay nói hỗn Chiến nhào tới ôm lấy bà. Chiều chiều mẹ tôi cõng Chiến đi chơi khắp xóm. Hình như bà muốn khoe đứa cháu - hiện thân của niềm vui vô bờ sau bao đau thương mất mát. Ở quê nhưng Chiến chẳng bao giờ được tắm sông leo cây đánh trận giả bởi mẹ tôi cưng nó hơn cả trứng mỏng. Chẳng biết từ đâu trong xóm có tiếng xầm xì sao Chiến .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.