TAILIEUCHUNG - Đời sinh viên

Tiết 5 trôi qua một cách nặng nề,tôi lê bước chân cố lết về phòng trọ trong cơn nay,đến bữa cơm sinh viên đạm bạc quen thuộc với tô canh lõng bõng rau cũng đã trở thành giấc mơ suốt một tuần nay rồi. | J -J -J -J -J -J -J -J -J -J -J -J J J J J J UdlA qins LO J Tiết 5 trôi qua một cách nặng nề tôi lê bước chân cố lết về phòng trọ trong cơn nay đến bữa cơm sinh viên đạm bạc quen thuộc với tô canh lõng bõng rau cũng đã trở thành giấc mơ suốt một tuần nay rồi. Buổi học nào lên giảng đường cũng vác cái bụng đói nhưng hai con mắt tôi vẫn ánh lên niềm tin bất diệt mẹ sắp chuyển tiền vào. Đã mấy ngày nay cố thủ trong phòng với mì gói sau khi đi ăn chực mấy chỗ bạn bè đều đã nhờn mặt chừng ấy không đủ sức để chiến đấu với đống sách vở dày phòng 3 đứa tôi đều trở thành những người khốn khổ thật sự tiền ăn tiền nhà tiền điện nước chi tiêu. có thắp đèn lên tìm cũng chẳng vét được một đồng xu dính ngay cả em-người tôi yêu thương nhất tôi cũng không dám gặp vì lỡ em nói đi ăn sáng hay đi chơi thì khốn. Và tôi tạm thời phải lánh mặt em rồi cứ chờ đợi giây phút mẹ điện thoại báo đã gửi tiền. Nhác thấy từ xa hai thằng bạn ăn mặc tươm tất không còn cảnh nằm chỏng queo gõ bát đũa như mấy ngày nào thằng nấy mắt sáng rực -Mẹ mi vừa gửi tiền vô đó mới gọi tao hồi sáng có thẻ đó chưa đi rút lẹ đi sướng mi nhất rồi đó. Cả 3 thằng chạy như bay tới chỗ rút thẻ cầm 1 triệu trên tay không riêng tôi mà cả 3 thằng đều rơm rớm vì mừng rỡ tiền ơi chờ mi một tuần sao mi nỡ lánh mặt bọn ta lâu thế. Việc đầu tiên là giải quyết khâu đói cả 3 ghé vào quán bà Hường kêu 3 dĩa cơm 15000đ khá sang cả 3 tấm tắc vừa ăn vừa khen ngon như hồi xưa chúa Trịnh xơi mầm đá tuần nay khi thì ăn chực lúc vơ vét mì tôm hôm nay mới được ăn ra tấm ra món thế là đi đứt 45 .

Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.