TAILIEUCHUNG - Hương Biển

Bảo Triều cố đạp xe nhanh hơn chút nữa, vì anh biết Bảo Bảo đang mong anh ở nhà. Giờ này chắc là nó đang đói meo, nằm co ro chờ anh về. Mồ hôi nhễ nhại thấm ướt cả lưng áo, Bảo Triều cảm thấy vui khi đã gần sắp về đến nhà. Nhìn thấy ánh mắt ngời sáng vui tươi của em mình vì có cái ăn, lòng bảo Triều như se lại. Nghe tiếng xe, Bảo Bảo đang nằm liền ngẩng đầu rên nghe ngóng. Chừng thấy bóng anh, Bảo Bảo lồm cồm ngồi dậy: – Anh. | Hương Biển Quế Trân Hương Biển Tác giả Quế Trân Thể loại Tiểu Thuỵết Website http Date 23-October-2012 Trang 1 154 http Hương Biển Quế Trân Chương 1 - Bảo Triều cố đạp xe nhanh hơn chút nữa vì anh biếì Bảo Bảo đang mong anh ở nhà. Giờ này chắc là nó đang đói meo nằm co ro chờ anh về. Mồ hôi nhễ nhại thấm ướt cả lưng áo Bảo Triều cảm thấy vui khi đã gần sắp về đế n nhà. Nhìn thấy ánh mắt ngời sáng vui tươi của em mình vì có cái ăn lòng bảo Triều như se lại. Nghe tiếng xe Bảo Bảo đang nằm liền ngẩng đầu rên nghe ngóng. Chừng thấy bóng anh Bảo Bảo lồm cồm ngồi dậy - Anh Hai sao về muộn vậy - Em đói bụng lắm sao - Nói sao đây chứ Em suốt từ chiều giờ có ăn gì đâu. Ngồi phách xuống cạnh em Bảo Triều mớ nhanh gói cơm - Em ăn đi Nhanh tay lấy hộp cơm trên tay anh Bảo Bảo rên rỉ - Anh mà không về chắc em phải chếd đói thôi. Đưa tay vuốt tóc em Bảo Triều cố dằn cảm xúc đang trào dâng - Anh xin lỗi Vừa ăn Bảo Bảo vừa nói - Em chỉ nói vậy thôi. Anh đừng có xin lỗi em. Cười cười Bảo Triều cố pha trò - Cố ăn vào và uống nước cho đầy bụng. Như chợt nhớ ra một điều quan trọng Bảo Bảo ngừng ăn nó chìa gói cơm cho anh - Em ăn một nửa còn anh một nửa. Lắc đầu đứng lăn Bảo Triều nói với em mình - Bảo Bảo ăn cho no đi. Anh đã ăn rồi. Nó ngây thơ hỏi - Thật vậy hả anh Hai - Thật chứ Trang 2 154 http Hương Biển Quế Trân - Vậy em ăn hếì luôn nhé Lừ mắt nhìn em Bảo Triều nói một câu - Em ăn đi thừa là anh đánh đòn cho biếì. - Không đâu tiều anh làm ra khó khăn em đâu nỡ bỏ mứa. Ôm em vào lòng Bảo Triều xúc động. Anh lại khuyên - Em hãy cố gắng học. Anh nhất định sẽ lo cho em đầy đủ. - Nhưng mà anh Hai ơi Anh cũng phải lo học nữa cơ. Gật đầu Bảo Triều trấn an - Anh biếì rồi Thấy anh chốc chốc lại thở dài dường như kém vui hơn thường ngày. Biếd vậy nhưng Bảo Bảo không dám hỏi thẳng mà chỉ nói - Đêm nào anh cũng thức khuya vào lóp làm sao học nổi. Thương em biếd lo cho mình Bảo Triều lắc đầu nói cho em an tâm - Anh không sao đâu. Anh biếd tự lo cho .

TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.