TAILIEUCHUNG - Cho Một Nụ Hồng

Đang dán mắt nhìn những đồ lưu niệm xinh xắn được chưng bày trong tủ kính, Đông An bỗng giật mình vì tiếng gọi của bà Phú Tường: - Đông An Nhìn thấy gương mặt cau có của bà giám đốc khả kính, Đông An vội vọt về nơi bà đang ngồi. Cô cười cầu tài: - Dạ, bà gọi cháu. Sửa lại cặp kính lão đang trễ xuống mũi, nhìn lom lom Đông An từ đầu xuống chân bà Phú Tường nheo mũi: - Cô làm gì đằng kia thế? Đông An lễ phép: - Dạ, cháu đang xem. | Cho Một Nụ Hồng Châu Liên Cho Một Nụ Hồng Tác giả Châu Liên Thể loại Tiểu Thuỵết Website http Date 17-October-2012 Trang 1 153 http Cho Một Nụ Hồng Châu Liên Chương 1 - Đang dán mắt nhìn những đồ lưu niệm xinh xắn được chưng bày trong tủ kính Đông An bỗng giật mình vì tiếng gọi của bà Phú Tường - Đông An. Nhìn thấy gương mặt cau có của bà giám đốc khả kính Đông An vội vọt về nơi bà đang ngồi. Cô cười cầu tài - Dạ bà gọi cháu. Sửa lại cặp kính lão đang trễ xuống mũi nhìn lom lom Đông An từ đầu xuống chân bà Phú Tường nheo mũi - Cô làm gì đằng kia thế Đông An lễ phép - Dạ cháu đang xem mấy chiếc vòng làm bằng vỏ óc trong cửa hàng lưu niệm. Bà Phú Tường ngọt nhạt - Có đẹp không Đông An hồn nhiên - Thưa bà đẹp tuyệt vời. Đủ thứ sắc màu. Màu ô liu màu tim tím. Có cả màu san hô nữa. Bà Phú Tường nheo mắt - Đẹp lắm sao Đông An gật đầu - Vâng. Bà Phú Tường dài giọng - Thế à Đông An mỉm cười hiền hậu - Nếu bà nhìn thấy có lẽ bà sẽ mua chỗi ốc màu san hô. Trong các màu màu san hô là đẹp nhất. Màu ô liu cũng đẹp nhưng không có thể sánh với màu san hô. Bà Phú Tường nheo mũi - Ta mà đeo mấy chiếc vòng làm bằng vỏ ốc rẻ tiền đó ư Đông An xuýt xoa Trang 2 153 http Cho Một Nụ Hồng Châu Liên - Nhung nó đẹp lắm thưa bà. Bà Phú Tường đánh thượt thở dài một cái. Thế đấy. Ngày nào bà cũng la rầy Đông An hết chuyện này đến chuyện khác chứ đâu phải dễ tính đâu mà con bé vô tư này hay quên sợ. Hình như nó chỉ sợ bà một lát lúc bà la ầm ầm rồi lại quên ngay. Như bây giờ chẳng hạn lẽ ra nó phải hiểu là bà đang căng thẳng như một sợi dây đàn. Thật không có gì khổ sở hon là sự chờ đợi. Bà đang hồi hộp chờ đoi gặp lại Vĩnh Kha đứa cháu nội mà bà yêu quý nhất trên đời. Vậy mà còn hon một tiếng đồng hồ nữa chuyến bay mới hạ cánh. Bà Phú Tường nhướng mày - Cô không có gì để quan tâm ngoài mấy chiếc vòng vỏ ốc nữa sao Đông An gãi đầu. Đúng là như thế thật vì cô không biết phải làm gì trong gian phòng đợi thật rộng lớn thênh thang này. Được ngắm nhìn những .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.