TAILIEUCHUNG - Đất nghèo

Quê hương đây rồi. Mảnh đất chôn nhau, cắt rốn của Thân đây rồi. Thế mà đã mười năm hắn sống xa quê. Nhanh thật. Mười năm cứ như là một giấc mơ, một giấc mơ ngắn ngủi. Bởi những gì về quá khứ, về những tháng ngày hắn sống ở mảnh đất này như vẫn còn đây, vẫn còn nhiều lắm. Nó in đậm trong trí nhớ của hắn như đã được khắc sâu vào từ một bàn tay của Thượng Đế, và chẳng bao giờ hắn quên được. Bước những bước chân rắn rỏi đi về phía cổng. | Đât nghèo TRUYỆN NGẮN CỦA CHU QUANG MẠNH THẮNG Quê hương đây rồi. Mảnh đất chôn nhau cắt rốn của Thân đây rồi. Thế mà đã mười năm hắn sống xa quê. Nhanh thật. Mười năm cứ như là một giấc mơ một giấc mơ ngắn ngủi. Bởi những gì về quá khứ về những tháng ngày hắn sống ở mảnh đất này như vẫn còn đây vẫn còn nhiều lắm. Nó in đậm trong trí nhớ của hắn như đã được khắc sâu vào từ một bàn tay của Thượng Đế và chẳng bao giờ hắn quên được. Bước những bước chân rắn rỏi đi về phía cổng làng hắn cảm thấy hồi hộp. Hắn lại cố đi nhanh một chút rồi một chút. Hắn đi như chạy chỉ một chút nữa thôi hắn sẽ gặp lại cha gặp lại bà con lối xóm và bè bạn. Tới cổng làng hắn dừng lại ngắm hai con chó đá. Chúng vẫn ngồi lặng lẽ nhìn ra cánh đồng mênh mông như muốn bảo Anh cứ vào làng đi Bây giờ những người lính canh như chúng tôi chẳng còn tác dụng gì nữa rồi - Ngày xưa chúng ngồi oai phong lắm. Ai đi ra đi vào cũng đều được nhìn thấy chúng. Bây giờ người ta kéo chúng vào sát hai bên góc đường cho ngồi chung với mấy bụi ké xanh um. Dẹp gọn chúng vào hai bên góc để mở rộng cái cổng làng cổ lỗ lấy chỗ cho xe công nông chạy ra chạy vào khỏi quệt. Một nhóm trẻ con bỗng từ đâu ào tới chúng đứng ngơ ngáo trước cổng làng nhìn người khách lạ . Hắn quay lên nhìn đám trẻ con nhếch nhác ăn mặc xộc xệch như những con rối làm bằng gỗ khi còn nhỏ hắn và đám bạn vẫn hay chơi. Khẽ nở một nụ cười thân thiện với bọn trẻ hắn xoa đầu một đứa bé có gương mặt quen quen rồi hỏi - Cháu con ai - Dạ cháu con bố Tự - Thằng bé vừa được hắn xoa đầu ngoan ngoãn trả lời. - Thế à - Hắn ngạc nhiên - Con bố Tự đã lớn thế rồi à Giống bố quá - Chú này cháu đã lên bảy rồi đấy - Thằng bé hơi vênh mặt lên một chút. Ờ phải Hắn chép miệng. Nhanh thật không khéo lát nữa thằng bố nó cũng quên luôn cả hắn rồi cũng nên. Đi vào làng có bọn trẻ con hộ tống phía sau hắn bước về phía nhà mình ở giữa làng. Bức tường rào bằng đất ngày xưa hắn đắp vẫn còn đây mặc dù nó đã bị mưa nắng làm trơ ra khá nhiều sỏi nhưng sẽ còn bền lắm. Ngày trước .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.