TAILIEUCHUNG - Bay Trên Miền Quá Khứ

Quê tôi vốn ở Huế, nhưng tôi lại được sinh ra và lớn lên tại Đông Hà, tỉnh Quảng Trị. Ba tôi đã làm việc, gặp mạ tôi ở đây, và nhận quê hương của vợ làm quê hương của mình. Năm đó tôi được 11 tuổi, và đang học lớp năm. Chiến sự leo thang mãnh liệt nơi vùng địa đầu giới tuyến nên ba mạ tôi gởi tôi về lại quê nội ở Huế trước. Quả nhiên vài tuần sau chiến cuộc bùng nổ. Dòng ngưòi di tản từ Quảng Trị về Huế sau đó đã để lại. | Bay Trên Miên Quá Khứ Quê tôi vốn ở Huế nhưng tôi lại được sinh ra và lớn lên tại Đông Hà tỉnh Quảng Trị. Ba tôi đã làm việc gặp mạ tôi ở đây và nhận quê hương của vợ làm quê hương của mình. Năm đó tôi được 11 tuổi và đang học lớp năm. Chiến sự leo thang mãnh liệt nơi vùng địa đầu giới tuyến nên ba mạ tôi gởi tôi về lại quê nội ở Huế trước. Quả nhiên vài tuần sau chiến cuộc bùng nổ. Dòng ngưòi di tản từ Quảng Trị về Huế sau đó đã để lại trong lịch sử một đại lộ kinh hoàng của mùa hè đỏ lửa 1972. Nhưng tôi đã được an toàn ở Huế tại nhà nó. Nó cùng tuổi chỉ kém tôi 2 tháng. Tính theo vai vế thì phải gọi tôi là Chú. Ba tôi là em khác mẹ với ông nội nó. Cho nên theo lẽ thì tôi là chú bên nội. Không hiểu sao tụi cháu lại gọi là Cậu theo như bên ngoại. Tôi là con một trong khi nó là chị cả của một đàn con 5 đứa. Và tôi tuy là cậu nhưng nhập gia phải tùy tục nên bị coi như đứa thứ 6 nhập bọn với lũ em của nó. Anh Quản tức là ba nó là quân nhân được cấp một đơn vị gia cư trong trại gia binh này. Chị thì tần tảo bán rau trái ngoài chợ từ sáng sớm đến tối tất bật cả ngày nuôi đàn con Cho nên nó làm chị cả có uy lắm. Mỗi ngày ngoài giờ học đều thay mặt ba mạ chăm sóc lũ em. Nó cai quản lũ chúng tôi theo khuôn phép của lính nhất là vào giờ ăn. Nó bắt lũ em đứng xếp hàng từ nhỏ đến lớn mỗi đứa cầm một cái dĩa tới nó xúc cơm và bỏ đồ ăn vào. Thường là chỉ có một hai món khô. Có cơm rồi tự động xách dĩa kiếm một góc ngồi ăn. Dĩ nhiên là tôi cũng vậy mà thôi. Tối ngủ nhà hẹp tụi tôi 4 đứa lớn nằm sát nhau trên nền xi măng giăng chung một cái mùng. Hai đứa nhỏ nhất được ngủ với ba mạ trong phòng. Đêm đầu tiên tôi ngủ không được nằm sụt sùi khóc nhớ nhà và vì chưa bao giờ ngủ trên nền xi măng như vậy. Ở nhà tôi ngủ trên giường đã quen. Thấy tôi khóc nó quàng tay qua vỗ nhè nhẹ lên vai dỗ dành Cậu ơi cậu ngủ đi cậu. Cậu ơi. cậu ngủ đi cậu Chắc là nó từng ru em đã quen. Nhưng tôi vẫn khóc và không ngủ. Nó hỏi tại sao Tôi thú thật là ở nhà mỗi tối mạ tôi phải xoa lưng cho tôi ngủ. Bây

TÀI LIỆU LIÊN QUAN
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.