TAILIEUCHUNG - Đội Đặc Nhiệm TK1 Phần 7

Ông Tùng lại nói, cắt ngang những suy nghĩ của tôi: - Thiệt tình tôi cũng muốn đổi gió một chuyến, chứ chả lẽ cả đời cứ đánh nhau mãi? Hôm trước nghe mấy thằng lính kể chuyện về anh, tôi trông được gặp một lần cho biết. | chiến tuyến mà cũng chỉ nói những chuyện bâng quơ cho phù hợp với hoàn cảnh. Còn ở đây ông ta biết tôi là ai. Ông Tùng lại nói cắt ngang những suy nghĩ của tôi - Thiệt tình tôi cũng muốn đổi gió một chuyến chứ chả lẽ cả đời cứ đánh nhau mãi Hôm trước nghe mấy thằng lính kể chuyện về anh tôi trông được gặp một lần cho biết. - Chắc đại tá muốn nhìn thấy người rừng xem như thế nào - Tôi buột miệng và thấy áy náy. Ông ta đang là khách chẳng nên căng thẳng làm gì. Không ngờ ông lại là người xin lỗi trước - Xin lỗi anh Tại tôi nói không rõ ý. Mấy đứa nó kể về anh như huyền thoại. - Chúng thua trận sợ tội nên nói quá lên đại tá tin làm gì - Là chúng kể cho nhau nghe chứ không phải nói với tôi đâu. Lại còn con Thủy. - Cô gái đỏ bừng mặt vờ cúi xuống lấy gì đó trong túi xách - . nó kể chuyện anh như trong xinê. - Anh Hải em cho con báo ăn được không - Cô còn hỏi Nó chẳng ra đón cô từ ngoài cửa máy bay là gì Cô cúi mặt cười ngón ngoẻn sắc hồng bừng trên đôi gò má cao cân đối. Quả nhiên ông đại tá bị đánh lạc hướng ngây người nhìn con báo khoái khẩu với món thịt bò. Tôi quay sang ông Thành - Bác vẫn khỏe chứ ạ - À tôi thấy khỏe lên nhiều. - Ông mỉm cười hiền lành. Trông sắc mặt ông tươi tắn khác hẳn lần trước. Mới một tuần chứ mấy Ông nói tiếp - Giờ tôi chỉ mong hòa bình để gặp lại chú em tôi gặp thằng cháu trai. Ông Tùng ngoảnh lại - Nghe nói anh có quen chú Nguyên phải không Này thế chú ấy làm tới cấp gì rồi - Vâng Tôi cũng tình cờ có biết - Tôi đáp nhưng không trả lời trực tiếp câu hỏi - Hồi năm năm tư anh ấy đã dẫn một trung đoàn đi đánh trận Điện Biên đấy. Mắt ông Thành sáng rực còn ông Tùng thì gật gù thán phục - Chà chà Vậy giờ ít lắm cũng đại tá chứ chẳng chơi đâu Tôi biết dòng anh toàn người giỏi mà Tôi cố kìm nỗi kinh ngạc. Không biết ông ta thân với ông Thành cỡ nào mà nói chuyện tỉnh bơ. Cứ như là chẳng có nhột khoảng cách nào giữa ông và chúng tôi. Hay đó là tính cách bộc trực của người Nam Bộ - Nhưng anh ấy gàn dở lắm Tới bữa ăn cơm với tụi cháu đêm ôm võng .

TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.