TAILIEUCHUNG - Long hổ phong vân - tập 81
Hồi thứ 81: NGƯƠI CHẾT, TA SỐNG TLiễu Vô My nhìn thoáng qua Hồ Thiết Hoa, trong ánh mắt nàng hiện rõ vẻ khinh miệt, chừng như nàng muốn nói: -Bằng một ngươi mà dám nói như vậy à? Cho dù trăm Hồ Thiết Hoa, ngàn Hồ Thiết Hoa đến gặp người đó, là cầm như lùa dê non vào hang cọp. Tiểu thuyết của Cổ Long mang phong cách hiện đại, tính triết lý sâu sắc, rất khác biệt với các võ hiệp tiểu thuyết gia cùng thời và trước đó. Truyện hoàn toàn hư cấu về thời gian và. | Long Hổ Phong Vân Cổ Long CHƯƠNG THỨ TÁM MƯƠI MỐT NGƯƠI CHẾT, TA SỐNG Liễu Vô My nhìn thoáng qua Hồ Thiết Hoa, trong ánh mắt nàng hiện rõ vẻ khinh miệt, chừng như nàng muốn nói: -Bằng một ngươi mà dám nói như vậy à? Cho dù trăm Hồ Thiết Hoa, ngàn Hồ Thiết Hoa đến gặp người đó, là cầm như lùa dê non vào hang cọp. Nhưng nàng nói ra làm chi cái ý nghĩ đó? Nói vô ích, lại thêm uất hận cho họ Hồ. Nàng thở dài tiếp: -Tuy ta không dám đến, song tình thế bức bách, ta không đến không được! Trừ ra ta không muốn sống! Hồ Thiết Hoa lại hỏi: -Cuối cùng ngươi có gặp y không? Liễu Vô My gật đầu: -Gặp. Hồ Thiết Hoa thấp giọng: -Người đó giải độc cho ngươi được chăng? Liễu Vô My gật đầu: -Hắn là được rồi! Nhưng phải có điều kiện! Hồ Thiết Hoa trố mắt: -Điều kiện gì? Liễu Vô My điềm nhiên: -Bất quá, tìm cho y một vật! Đem vật đó đến cho y, y giải độc cho ta liền. Hồ Thiết Hoa càng chú ý hơn. Y có vẻ khẩn trương, chừng như y đã đoán ra vật đó là gì rồi. Nhưng y phải hỏi: -Vật gì? Liễu Vô My gằn từng tiếng: -Chiếc đầu của Lưu Hương! *** Tất cả đều sững sờ. Lâu lắm, Hồ Thiết Hoa nhìn sang Tiểu Phi, cười khổ: 760 Typed by Khát Máu Long Hổ Phong Vân Cổ Long -Đầu ngươi quả thật là một bửu bối! Một bửu bối vô giá, cho nên nhiều người muốn chiếm cho kỳ được! Liễu Vô My cúi đầu: -Ta với ngươi, không thù không oán, ta nỡ nào lại sát hại ngươi? Nhưng, người đó bảo chất độc đã nhiễm vào tận xương tuỷ của ta, ta chỉ còn sống được ba tháng nữa thôi, trong vòng ba tháng đó, nếu ta không đem chiếc đầu ngươi đến cho người đó, thì cầm như ta chịu chết. Tiểu Phi đưa tay vuốt chóp mũi: -Thời gian đã được bao lâu rồi? Liễu Vô My đáp: -Độ hai tháng! Chỉ còn một tháng nữa thôi! Tiểu Phi hỏi: -Có thể tin được người đó .
đang nạp các trang xem trước