TAILIEUCHUNG - Bệnh tiểu đường ở chó: Dịch tễ học, chẩn đoán và điều trị
Bài viết trình bày tổng quát về bệnh tiểu đường ở chó, lịch sử nghiên cứu bệnh tiểu đường ở chó, triệu chứng của bệnh, những phương pháp chẩn đoán bệnh tiểu đường dựa trên sự phân tích nồng độ đường ở trong máu và nước tiểu của chó bị bệnh. Từ đó triển khai các phương pháp điều trị bệnh tiểu đường cho chó. | KHOA HỌC KỸ THUẬT THÚ Y TẬP XXIII SỐ 4 - 2016 BEÄNH TIEÅU ÑÖÔØNG ÔÛ CHOÙ: DÒCH TEÃ HOÏC, CHAÅN ÑOAÙN VAØ ÑIEÀU TRÒ Nguyễn Văn Thanh, Nguyễn Hoài Nam Khoa Thú y, Học viện Nông nghiệp Việt Nam I. ĐẶT VẤN ĐỀ Tiểu đường ở chó là một bệnh nội tiết với các đặc điểm tăng đường huyết, đường niệu, uống nước nhiều, tiểu nhiều và giảm cân. Nhiều yếu tố được cho là có liên quan tới bệnh, tuy nhiên chúng có thể được xếp vào hai nhóm, đó là thiếu insulin và giảm sự nhạy cảm của insulin đối với các tế bào đích (Catchpole và cs, 2005). Sự giảm insulin được cho là tế bào beta tuyến tụy bị phá hủy, viêm tuyến tụy hoặc do hậu quả của việc hàm lượng đường huyết tăng trong một thời gian dài làm cho tế bào beta tuyến tụy không đảm đương được sau một thời gian làm việc bù (Immura và cs, 1988, Hoenig và Dawe, 1992, Cook và cs, 1993). Bệnh tiểu đường do giảm sự nhạy cảm của insulin đối với các tế bào đích có thể là do sự rối loạn của hormone như trong bệnh tăng năng vỏ tuyến thượng thận và bệnh u tuyến yên thể to đầu chi gây ra bởi progesterone (Eigenmann và cs, 1983, Peterson và cs, 1984). Ở chó, đại đa số trường hợp tiểu đường xảy ra do thiếu hụt insulin. Bài viết này nhằm tổng hợp các triệu chứng dịch tễ học của bệnh tiểu đường trên chó, các phương pháp chẩn đoán và điều trị bệnh. II. LỊCH SỬ NGHIÊN CỨU BỆNH Bệnh tiểu đường ở chó được công bố lần đầu tiên vào năm 1861 ở hai nghiên cứu tình huống bởi Leblanc, (1861) và Thiernesse, (1861). Ở hai ca chó mắc bệnh này, một con giống Petit Griffon 15 tuổi và con còn lại thuộc giống Sighthound 6 tuổi. Vào thời gian đó, bệnh tiểu đường được chẩn đoán bằng phương pháp phát hiện đường trong nước tiểu của chó mắc bệnh, nhưng các phương pháp phân tích chưa được phát minh. Ở ca Sighthound được nhắc đến ở trên, khi bệnh súc được đem tới phòng khám, bác sĩ thú y đã nếm nước tiểu của nó và kết luận rằng nước tiểu có vị ngọt (Leblanc, 1861). Khoảng 30 năm sau đó, trong một nghiên cứu tình huống khác, Frohner (1892) chứng kiến 5 ca bệnh tiểu đường ở
đang nạp các trang xem trước