TAILIEUCHUNG - Ebook Lolita: Phần 2 - NXB Hội Nhà văn
Phần 2 ebook bắt đầu từ "Có một con hồ trong rừng (Hourglass Lake - không như tôi đã viết sai chính tả ở mấy đoạn trước) cách Ramsdale mấy dặm, và hồi cuối tháng Bảy, khi chúng tôi thường tới đây hàng ngày, có một tuần rất nóng." chi tiết nội dung tài liệu. | 20 Có một con hồ trong rừng (Hourglass Lake - không như tôi đã viết sai [96] chính tả ở mấy đoạn trước ) cách Ramsdale mấy dặm, và hồi cuối tháng Bảy, khi chúng tôi thường tới đây hàng ngày, có một tuần rất nóng. Giờ đây, tôi buộc phải mô tả, với một số chi tiết nhàm chán, cuộc đi bơi chung cuối cùng của chúng tôi vào một buổi sáng thứ Ba nồng nực. Chúng tôi để xe ở một bãi đậu xe không xa đường cái và theo con đường tắt qua rừng thông xuống hồ; vừa đi, Charlotte vừa kể là Chủ nhật vừa rồi, Jean Farlow, vốn thích tìm hiệu quả ánh sáng hiếm thấy (Jean thuộc trường phái hội họa cũ) bắt gặp Leslie nhảy xuống nước “trong trang phục gỗ mun” (theo lối nói châm biếm của John) vào năm giờ sáng. “Chắc là nước lúc đó lạnh lắm,” tôi nói. “Đó không phải là vấn đề,” người thân yêu mệnh bạc của tôi nói một cách lô-gích. “Hắn ta kém thông minh, mình thấy không. Và,” nàng nói tiếp (theo cái lối kiểu cách đặc trưng của nàng, nó đã bắt đầu tác động đến sức khỏe của tôi), “em có cảm giác chắc chắn là Louise nhà mình đã phải lòng gã đần độn đó.” Có cảm giác! “Chúng tôi có cảm giác Dolly chưa làm được tốt lắm”, vân vân (trích từ một phiếu điểm của nhà trường). Ông bà Humbert bước tiếp, mình khoác áo choàng, chân đi dép xăng đan. “Mình biết không, Hum: em có một ước mơ đầy tham vọng,” Hum phu nhân thốt ra, đầu cúi thấp - ra vẻ ngượng nghịu vì ước mơ ấy - như giao hòa với mặt đất màu vàng hung. “Em rất muốn có một hầu gái được đào tạo chính qui như cô gái Đức mà vợ chồng Talbot nhắc đến; và cho cô ta tá túc luôn ở nhà mình.” “Làm gì có chỗ,” tôi nói. “Nào, nào,” nàng tủm tỉm cười giễu cợt, “chắc chắn là có đấy, chéri*, mình đánh giá thấp khả năng của ngôi nhà Humbert rồi. Chúng ta sẽ xếp cho cô ta ở phòng của Lo. Dù sao, em cũng đã có ý định biến cái hõm ấy thành phòng dành cho khách. Đó là phòng lạnh nhất và tồi tàn nhất trong nhà.” “Mình nói gì vậy?” tôi hỏi, da mặt ở chỗ lưỡng quyền căng lên (tôi nhấn mạnh chi tiết này chỉ vì da con gái tôi cũng phản ứng cách đó khi có cảm giác .
đang nạp các trang xem trước