TAILIEUCHUNG - Cánh cửa của niềm tin

Nói chung, về một phương diện nào đó, tôi khá giỏi về học tập. Trở thành lớp phó học tập của lớp suốt ba năm, trở thành học sinh duy nhất được chọn để trao học bổng toàn phần. Nếu là người khác thì sẽ hoàn toàn hài lòng về những gì đạt được như vậy, nhưng tôi thì không. *** "Tháng này mày lại đứng nhất nữa rồi, chúc mừng." Một đứa bạn đập vào vai tôi cười động viên, tôi quay mặt lại gật đầu đáp lễ rồi tiếp tục cúi mặt vào cuốn tập vở của mình | Cánh cửa của niềm tin Nói chung về một phương diện nào đó tôi khá giỏi về học tập. Trở thành lớp phó học tập của lớp suốt ba năm trở thành học sinh duy nhất được chọn để trao học bổng toàn phần. Nếu là người khác thì sẽ hoàn toàn hài lòng về những gì đạt được như vậy nhưng tôi thì không. Tháng này mày lại đứng nhất nữa rồi chúc mừng. Một đứa bạn đập vào vai tôi cười động viên tôi quay mặt lại gật đầu đáp lễ rồi tiếp tục cúi mặt vào cuốn tập vở của mình. Hắn nhìn tôi thở dài rồi khẽ lắc đầu quay đi. Tôi vừa đạt hạng nhất trong kì thi Olympic Toán của trường tháng này. Nói chính xác là lại một lần nữa giữ vững danh hiệu độc tôn giải nhất toàn trường củamình. Nói chung về một phương diện nào đó tôi khá giỏi về học tập. Trở thành lớp phó học tập của lớp suốt ba năm trở thành học sinh duy nhất được chọn để trao học bổng toàn phần. Nếu là người khác thì sẽ hoàn toàn hài lòng về những gì đạt được như vậy nhưng tôi thì không. Một điều khiến tôi luôn mặc cảm về mình chính là đôi chân bị tật. Năm mười hai tuổi trong một vụ tai nạn tôi bị chiến xe tải nghiền nát một phần bàn chân. Tôi đi lại được sau đó một thời gian nhưng không thể chạy nhanh càng không tham gia được bất cứ môn thể dục nào. Tôi nhớ năm lớp tám vì cố mong được hòa đồng vào lớp tôi đăng kí thi tiếp sức nhưng rồi đang trên cuộc đua bàn chân tôi bị co giật tôi bất tỉnh giữa trường. Những năm tháng sau đó tôi được đặc cách miễn học môn thể dục các hoạt động trong trường cũng không dành cho tôi nữa tệ nhất là mỗi khi hội trại trong lớp nháo nhào phân ai phụ trách làm cổng ai thiết kế áo mỗi người mỗi việc rộn ràng cả lên. Còn tôi úp mặt vào bàn và giả vờ ngủ. Vì tôi biết với đôi chân tật nguyền này tôi chỉ trở thành gánh nặng cho lớp mà thôi. Từ đó học là nghĩa vụ và lý tưởng của tôi. Chỉ có tập trung vào học trở thành học sinh giỏi nhất tôi mới tìm được chút ý nghĩa cho mình. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc bạn sẽ có nhiều bạn. Vì bạn có đá banh được đâu bạn đâu thể theo hội con trai trong lớp í ới gọi .

TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.