TAILIEUCHUNG - Người bên hốc núi

Hình như là tôi đã trôi. Trên những con nước. Người tôi cứ duềnh lên, rồi trầm xuống. Lúc lại va vào đá, nghe nước réo quanh người, rồi có khi nằm trên cả làn nước xiết. Băng theo dòng, qua những thác ghềnh. Trôi. Trôi mãi. *** Không biết kết thúc là nơi nào. Chỉ nhớ khi mình không còn trôi nữa, thì tôi nhìn thấy bầu trời. Rất cao và rất rộng. Tôi nhìn thấy cả cánh đồng, bạt ngàn màu lúa mới. Tôi nhìn lại dòng nước đã đưa tôi đi, con nước thả tôi lại giữa. | TKT 1 Ấ r Người bên hôc núi TRUYỆN NGẮN CỦA TIỂU QUYÊN Hình như là tôi đã trôi. Trên những con nước. Người tôi cứ duềnh lên rồi trầm xuống. Lúc lại va vào đá nghe nước réo quanh người rồi có khi nằm trên cả làn nước xiết. Băng theo dòng qua những thác ghềnh. Trôi. Trôi mãi. Không biết kết thúc là nơi nào. Chỉ nhớ khi mình không còn trôi nữa thì tôi nhìn thấy bầu trời. Rất cao và rất rộng. Tôi nhìn thấy cả cánh đồng bạt ngàn màu lúa mới. Tôi nhìn lại dòng nước đã đưa tôi đi con nước thả tôi lại giữa cánh đồng rồi vẫn mải miết trôi. Như thể nước ngàn năm vẫn chảy. Dòng trôi đã khắc thành một vết mòn thời gian rồi cứ thế nước xuôi đi. Chỉ có tôi - kẻ không được khắc tên trong dòng chảy nhưng đã theo con nước để một lần được đi dọc dòng sông. Rồi lại cồn lên cái cảm giác nôn nao được trở về chốn cũ. Tôi chỉ mới là một đứa trẻ đã nếm trải cái cảm giác tha hương lận đận đường về. Tôi nằm nghiêng giữa cánh đồng. Không biết là bao nhiêu lâu. Nhìn đất nhìn trời. Đi qua mục ruỗng thời gian. Con nước không bao giờ trở lại. Tôi nằm nghiêng giữa cánh đồng. Nhớ mẹ. Đêm trước khi tôi trôi đi mẹ ngồi bên tôi rất lâu. Mẹ ủ ấm cho đứa con bé bỏng của mẹ bằng đôi tay gầy và ráp thô như một chiếc lá quắt khô. Mẹ se sẽ gieo quanh chỗ tôi nằm những cánh hoa rừng thơm ngát. Mẹ vỗ nhè nhẹ vào chiếc giường con con của tôi rồi mẹ hát. Tiếng hát của mẹ réo rắt rồi vút bay thanh thoát giữa đại ngàn âm u. Ngày nào tôi cũng ngủ ngoan trong tiếng hát ru của mẹ. Tôi nhìn thấy khuôn mặt của người rất gần có đôi lần tôi cố với đôi bàn tay bé xíu của mình về phía mẹ nhưng tôi không chạm được. Hình như chiếc giường con của tôi đã có một tấm màn che ngăn tôi và mẹ. Tôi xoay tới xoay lui nhìn mãi nhưng không biết phải làm cách nào để có thể vượt ra ngoài cái tấm màn che mềm và mịn ấy. Lần cuối cùng tay tôi chạm được vào mẹ là một ngày nắng rất vàng. Mẹ địu tôi sau lưng chạy băng về phía rừng. Người tôi xốc lên từng đợt theo nhịp hối hả của mẹ. Nhưng tôi không dám khóc. Đó là lần đầu tiên mẹ địu tôi .

TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.