TAILIEUCHUNG - Ngày hôm qua

Rồi hôm nào anh đến chơi tất cả đều đã khác đám mây trên nóc nhà đã lớn chia sẻ trên mái ngói đã già chỉ rêu xanh còn trẻ mãi ôi! ngày hôm qua. Rồi hôm nào anh ghé chơi dường như đến lần đầu dường như là người lạ cây cối trong vườn như không quen người thiếu nữ vẫn là em mà không phải. người gõ cửa vẫn là anh mà không phải ôi! ngày hôm qua. Rồi hôm nào anh đến chơi những câu chuyện kể chưa xong vẫn còn nguyên đấy người nghe vẫn là. | Ngày hôm qua - Đỗ Trung Quân Rồi hôm nào anh đến chơi tất cả đều đã khác đám mây trên nóc nhà đã lớn chia sẻ trên mái ngói đã già chỉ rêu xanh còn trẻ mãi ôi ngày hôm qua. Rồi hôm nào anh ghé chơi dường như đến lần đầu dường như là người lạ cây cối trong vườn như không quen người thiếu nữ vẫn là em mà không phải. người gõ cửa vẫn là anh mà không phải ôi ngày hôm qua. Rồi hôm nào anh đến chơi những câu chuyện kể chưa xong vẫn còn nguyên đấy người nghe vẫn là người cũ người kể vẫn là người quen chỉ tiếng cười ngây thơ đã hết ôi ngày hôm qua. Rồi hôm nào anh đến chơi tìm mẩu nến vụn có lần đã thắp nếu em còn giữ hãy cho xin khi ngồi buồn anh còn chút ánh sáng xa xăm thứ ánh sáng chỉ mắt em xưa kia mới có đôi mắt không phải bây giờ tuổi thơ đã chết ôi ngày hôm qua. rồi hôm nào ghé thăm để nhận thấy một điều đã muộn đám mây đã lớn chim sẻ đã già chỉ rêu xanh còn trẻ mãi ôi ngày hôm qua. Ngụ ngôn của mỗi ngày Ngồi cùng trang giấy nhỏ Tôi đi học mỗi ngày Tôi học cây xương rồng Trời xanh cùng nắng bão Tôi học trong nụ hồng Màu hoa chừng rỏ máu Tôi học lời ngọn gió Chẳng bao giờ vu vơ Tôi học lời của biển Đừng hạn hẹp bến bờ Tôi học lời con trẻ Về thế giới sạch trong Tôi học lời già cả Về cuộc sống vô cùng Tôi học lời chim chóc Đang nói về bình minh Và trong bia mộ đá Lời răn dạy đời mình Nụ cười Duyên Hải Bạn vẫn vốn mang mồ hôi muối về vùng biển thắm mặn mà thêm Nụ cười tươi nhẹ như con gái Gặp một lần sẽ chẳng ai quên. Hải đảo sóng xô căng lồng ngực Bốn mùa sông nước kết thành hoa Hẳn quen kéo lưới nên thành tật Bàn tay nắm lại ít xòe ra. Bây giờ hồn bạn như ngàn gió Lồng lộng buồm căng thuyền ra khơi Sợi đước nuôi hồn người mộc mạc Cá về - câu hát tạ ơn đời. Bạn hát ta nghe lời của biển Lồng trong nhịp vỗ tiếng hò khoan. Ta vốn quen rừng quen tiếng suối Mà bỗng ngồi mơ sóng bạt ngàn. Duyên Hải tên giống như con gái Một vùng nước biếc một vùng chim Tình yêu hẳn cũng nên thơ lắm Có hải âu làm sứ đưa .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.