TAILIEUCHUNG - Lời Tình Muộn - Trần Thị Bảo Châu
Ca Dao mím môi khiêng chồng báo lên quầy trong tiếng còi xe inh ỏi, cáu gắt. Cô vừa thở vừa nói: − Chị thông cảm, chờ em 1 chút. Ngồi trên chiếc Spacy mới cáu cạnh, Phương Phi gắt gỏng: − Chờ, chờ quái gì mà sáng nào cũng chờ, ngày mai mày còn bừa bãi thế này nữa là tao cán đại lên báo. Có dơ, có rách thì ráng chịu lấy. Ì ạch bê chồng cuối cùng lên, Ca Dao cố nhoẻn miệng cười: − Dạ em biết mà. Sẽ không có chuyện bừa bãi này xảy. | Uy cười và rồ ga thật lớn. Tới bar Q, Uy để mặc Phương Phi chơi bida với mấy gã tây balô. Anh ra quầy rượu và gọi một ly. Hôm nay tiền căng phồng túi, tội gì không tự đãi mình. Vừa nhâm nhi anh vừa đảo mắt nhìn quanh. Như một thói quen xấu, anh tò mò với những kẻ lạ xung quanh. Uy chợt nhíu mày khi nhận ra gương mặt Sơn sau cặp kính trí thức. Anh ta đang ngồi với một phụ nữ, chắc trăm phần trăm không phải là Ca Dao rồi, cô ta không thuộc tuýp trẻ trung, nhí nhảnh như Dao, Uy xác định đây là một phụ nữ đã thành đạt. Cô ta trông chững chạc, sang trọng với bộ quần áo đắt tiền. Ngồi cạnh bên Sơn bảnh bao không kém. Hai người là đồng nghiệp hay là tình nhân nhỉ? Lẽ ra Uy chẳng nên tò mò làm gì, nhưng nhớ đến Ca Dao, anh không thể lơ được. Nâng ly rượu lên, anh uống một ngụm nhỏ, mắt lim dim quan sát. Anh thấy Sơn chồm người sang phía cô gái, âu yếm vén những sợi tóc loà xoà trên trán cô ta. Chà! Tình tứ kiểu này chắc chắn không phải đồng nghiệp thông thường rồi. Thì ra Sơn cũng giống anh, thích chơi trò bắt cá nhiều tay. Hắn hơn Uy ở chỗ lúc nào cũng đeo mặt nghiêm chỉnh. Ô hô! Tội nghiệp em Ca Dao đã lầm rồi bé ơi. Nhưng sao anh lại reo lên như thế nhỉ? Anh vui chớ không buồn cho Ca Dao à? Suy cho cùng, anh là chúa nhỏ mọn. Uy nhấp nhổm trên cái ghế chân cao khi Sơn vỗ về bàn tay cô gái, mặt đắm say, tha thiết như thế gian này chỉ có hai người. Rõ ràng Sơn đang đóng kịch với đối tượng của mình. Những vai thế này, Uy vẫn thường diễn nên chỉ nhìn sơ, anh cũng đánh giá được Sơn . có nghề hay không. Chắc anh ta cũng không diễn thường lắm, nên trông khá lúng túng. Nhưng Sơn cần gì phải làm thế nhỉ? Lúc Uy còn đang thắc mắc, Sơn đã đứng đậy, anh ta lịch sự dìu cô gái ra cửa. Cử chỉ của Sơn không khác hôm anh ta đi với Ca Dao là mấy. Uy khẽ thở dài. Anh uống cạn ly rượu và gọi thêm một ly nữa. Phương Phi tựa cằm lên vai Uy, cô giật ly rượu trên tay anh, giọng tò mò:
đang nạp các trang xem trước