TAILIEUCHUNG - Long hổ phong vân - tập 27
Hồi 27: TỰ ĐỀN TỘI CHẾT Vô Hoa nhếch nụ cười thật mỏng: -Bất luận thế nào, cái quan niệm của ngươi cũng khiến người khâm phục. Tự cổ chí kim, trong giang hồ e rằng chưa có ai nghĩ như thế Tiểu thuyết của Cổ Long mang phong cách hiện đại, tính triết lý sâu sắc, rất khác biệt với các võ hiệp tiểu thuyết gia cùng thời và trước đó. Truyện hoàn toàn hư cấu về thời gian và không gian nhưng tâm lý và quan hệ của các nhân vật trong truyện lại rất thật. Cổ Long không miêu tả. | Long Hổ Phong Vân Cổ Long CHƯƠNG THỨ HAI MƯƠI BẢY TỰ ĐỀN TỘI CHẾT Vô Hoa nhếch nụ cười thật mỏng: -Bất luận thế nào, cái quan niệm của ngươi cũng khiến người khâm phục. Tự cổ chí kim, trong giang hồ e rằng chưa có ai nghĩ như thế. Tiểu Phi vẫn một giọng chậm rãi: -Năm mười năm sau nữa, số người nghĩ như thế sẽ một ngày thêm nhiều. Những người này tự nhiên sẽ hiểu, võ công không sao giải quyết được mọi việc, trên đời không có một người nào có quyền lực đoạt đi sin mạng của kẻ khác ! Vô Hoa lắc lắc đầu: -Đó là chuyện về sau, còn hiện giờ Tiểu Phi đáp: -Hiện giờ, ta muốn đem ngươi giao cho người có quyền trừng trị ngươi ? Vô Hoa kêu lên: -Giao ta cho người khác ? Tiểu Phi đáp: -Phải ! Vô Hoa cười lên như điên : -Ngươi không thể trừng trị ta, thì trên đời này còn ai trừng trị nổi ta ? Tiểu Phi thản nhiên: -Những người này tuy không có gì đáng gọi là cao thượng, nhưng họ là kẻ thay mặt cho pháp luật và trật tự, bất luận là ai cũng bắt buộc phải kính trọng họ ! Vô Hoa cười lạt: -Có lẽ ngươi xưa nay là người rất tôn kính pháp luật ? Tiểu Phi đáp: -Cái quy luật bấy lâu nay giang hồ chúng ta xem thường chỉ vì đó là cái quy luật của thiểu số, tất nhiên cái quy luật đó không đáng được tôn kính lắm, nhưng đạo đức và chính nghĩa bất luận là ai cũng đều không thể xem thường ! Vô Hoa thở dài: -Ngươi quả thật là một con người hết sức lạ lùng, nhưng bất luận thế nào, ngươi cũng đừng hòng đem giao ta cho những hạng người đó ! Tiểu Phi nghiêm mặt: -Tại sao ? Ngươi vốn ra là một con người rất cao quý, đám người đó quả thật không đáng chạm đến ngươi, dù là chỉ chạm vào chéo áo, nhưng ai bảo ngươi phạm phải cái tội quá đê tiện ? “Con vua phạm pháp, đồng tội như dân” câu nói đó, không lẽ ngươi không biết ? Y như là không
đang nạp các trang xem trước