TAILIEUCHUNG - Ebook Chó hoang Đin-gô: Câu chuyện mối tình đầu - Phần 2

Ebook kể về Ta-nhi-a lớn lên trong tình thương của mẹ mà thiếu tình cảm của cha. Tình cờ cha em trở về, công tác ở thành phố quê hương và gặp lại em. Lúc đầu Ta-nhi-a không yêu bố và không thích gia đình mới của bố. Mọi mâu thuẫn phức tạp đã nảy sinh trong quan hệ của các em khi tuổi thơ đang rời bỏ đi và tuổi thanh xuân đang tới. Để giữ gìn cho sự yên tĩnh của mẹ và hạnh phúc trong gia đình bố, Ta-nhi-a đã hy sinh mối tình đầu trong sáng của mình với Cô-li-a, con nuôi của bố. | XIII Thực ra đó là một nhà văn mà tênuổi đã nhiều người biết đến. Có trời mới biết được ông đến thành phố này vào mùa đông làm gì, không ủng dạ, chỉ đi bốt. Ngay cả bốt của ông cũng không phải làm bằng da bò, khâu đường gân như bốt của công nhân khai thác vàng, mà làm bằng thứ vải bạt màu xám bình thường, không thể nào sưởi ấm đôi chân được. Đúng ra ông cũng có mặc một chiếc áo măng tô dài và ấm, đội một chiếc mũ lông cáo hung hung. Người ta đã gặp ông mặc chiếc áo và đội chiếc mũ này ở câu lạc bộ bộ đội biên phòng. Người ta nói, hình như ông sinh ra ở thành phố này và thậm chí còn học ở chính trường này nữa. Có lẽ ông muốn nhớ lại thời thơ ấu của mình, khi ở đây ông hãy còn là một cậu bé con, và muốn để cho ngọn gió lạnh buốt nhưng vô cùng thân thuộc thổi vào gương mặt ông, để cho bông tuyết thân quen vương trên mí mắt ông. Hay có lẽ ông muốn nhìn rặng cây con mới mọc lào xào trên bờ sông quê ông. Cũng có thể ông đã chán với vinh quang của mình ở Matxcơva và quyết định nghỉ ngơi, giống như những con chim to lớn và tinh khôn suốt cả ngày bay liệng rất cao trên vũng cửa sông rồi sau đó, dường như đã mệt lử vì độ bay quá cao của mình, bèn đậu xuống những cây thông thấp lè tè ven bờ và nghỉ ngơi ở đó trong yên tĩnh. Nhưng Tanhia không nghĩ như vậy. Mặc dù đó không phải là Gorki, em nghĩ, mặc dù đó là một nhà văn khác, nhưng dù sao ông cũng đã đến đây, đến nhà em, đến vùng quê xa xôi của em, để em có thể tận mắt nhìn thấy ông, và có lẽ thậm chí còn chạm tay vào áo ông nữa. Ông có những sợi tóc bạc ở thái dương tuy ông chưa già và có giọng nói thanh thanh làm em sửng sốt. Em chỉ sợ nhỡ đột nhiên ông hỏi em có thích Puskin không và có thích những quyển sách của ông không. Nhưng nhà văn không hỏi gì cả. Ông chỉ nói: - Cám ơn cô bé. Cháu sẽ làm gì với chú chuột con bây giờ? Và như người ta vẫn đồn đại, cứ mười ngày một lần vào buổi chiều sau giờ học, cô Alêchxanđra Ivanốpna lại đến sinh hoạt với nhóm văn học. Tất cả học sinh ngồi vào một chiếc bàn dài trong phòng thiếu .

Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.