TAILIEUCHUNG - Một người chồng, ba đám tang

Một người chồng Tôi bước đi trên sàn nhà tinh tế đến từng vân gỗ, không một khe hở, không một sai sót, hoàn hảo đến từng chi tiết. Hai bên vách tường được chạm trổ tinh xảo, từng nét khắc đều toát lên sự tài hoa của người thợ. Dưới ánh trăng trong vắt chiếu vào từ cuối hàng lang, những bông hoa, những chiếc lá uốn lượn huyền ảo như xoáy sâu vào đôi mắt tôi, tấn công thị giác của tôi | Một người chông ba đám tang Chương 1. Một người chông Tôi bước đi trên sàn nhà tinh tế đến từng vân gỗ không một khe hở không một sai sót hoàn hảo đến từng chi tiết. Hai bên vách tường được chạm trổ tinh xảo từng nét khắc đều toát lên sự tài hoa của người thợ. Dưới ánh trăng trong vắt chiếu vào từ cuối hàng lang những bông hoa những chiếc lá uốn lượn huyền ảo như xoáy sâu vào đôi mắt tôi tấn công thị giác của tôi. Tôi đưa tay lên sờ vào bức tường quen thuộc nhưng không thể cảm nhận được gì. Tôi lại bước đi tiếp trên sàn gỗ mà không phát ra tiếng kẽo kẹt nào. Màn đêm tĩnh lặng đến đáng sợ. Cô đơn đến khủng khiếp. Tôi đứng trước một căn phòng do dự không biết có nên đi vào. Nhưng khi nghe thấy tiếng ho nhẹ từ trong truyền ra tôi bỗng giật mình và nhận ra mình đã chạy vào phòng từ lúc nào không hay. Nhưng trong phòng không ai để ý đến tôi giống như tôi không tồn tại. Khẽ thở dài tôi lại nhìn về phía chiếc giường ở cạnh cửa sổ. Một người đàn ông đang nằm hút thuốc mắt hướng ra ngoài cửa sổ. Ngoài ba mươi cái tuổi mà đáng lẽ ra là thời hoàng kim của một người đàn ông nhưng anh lại tiều tụy thiếu sức sống như đã đi qua rất nhiều cuộc đời. Đêm nào cũng vậy tôi cũng chỉ biết đứng trong căn phòng này nhìn anh nhìn dáng vẻ đáng thương của anh. Từng đám từng đám khói thuốc cứ lượn lờ quanh anh như những con mắt từ địa ngục đang theo dõi anh đói khát chỉ chực chờ lôi kéo anh xuống nơi khủng khiếp nhất của thế gian. Nhưng chẳng phải nơi này chính là địa ngục của anh sao Khi tôi đang thất thần nhìn anh thì phát hiện ra một đôi mắt đang nhìn tôi chằm chằm. Bên cạnh anh không biết từ lúc nào đã xuất hiện một người phụ nữ khác. Cô ấy nhìn tôi không hề có tức giận không hề có đáng thương dường như đó chỉ là một ánh mắt trống rỗng. Cô ấy đưa tay ôm lấy anh anh cũng không có phản ứng. Cô ấy nhìn anh giờ đây ánh mắt ấy chan chứa tình cảm lại như hừng hực nỗi oán hận. Anh cũng không nhìn người phụ nữ ấy. Anh chỉ biết hút thuốc nhả thuốc vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ. Bỗng một cơn ho dồn dập

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.