TAILIEUCHUNG - Ngày Kín

Phố xá cũng giống như bản nhạc đầy thanh âm cuồng loạn, dịu dàng và hãi sợ. Khi đập vào mắt tôi là những công viên xanh ngắt, những toà nhà cao ngất, những khách sạn muôn vạn sắc màu. Tôi hình dung anh trong đó. Và nhận ra phố xá, đối với mình không phải là một nơi trú ẩn an toàn và tin cậy. Tôi đi gặp một người đàn ông, chính xác hơn là một chàng trai không phải chồng mình. Tôi mở mắt, thấy cả một quầng sáng xanh xao và buồn bã toả ra từ. | Ngày Kín Cấn Vân Khánh Ngày Kín Tác giả Cấn Vân Khánh Thể loại Truyện Ngắn Website http Date 26-October-2012 Phố xá cũng giống như bản nhạc đầy thanh âm cuồng loạn dịu dàng và hãi sợ. Khi đập vào mắt tôi là những công viên xanh ngắt những toà nhà cao ngất những khách sạn muôn vạn sắc màu. Tôi hình dung anh trong đó. Và nhận ra phố xá đối với mình không phải là một nơi trú ẩn an toàn và tin cậy. Tôi đi gặp một người đàn ông chính xác hơn là một chàng trai không phải chồng mình. Tôi mở mắt thấy cả một quầng sáng xanh xao và buồn bã toả ra từ bốn phía một cơn đau giằng xé từ phía bụng thốc lên cũng khó tả như cơn buồn nôn quặn thắt đêm qua hãy còn chờ trực nơi cổ họng. Tôi rùng mình vì ướt đẫm ở phía dưới. Máu ri rỉ chảy ra thấm ướt và loang cả một vạt váy. Thì ra quầng sáng xanh xao ấy là những tia nắng buổi bình minh hắt qua ô cửa sổ trong một ngày sắp tới nhưng khi vừa mở mắt tôi đã thấy nó giống như ảo ảnh của nỗi buồn từ những ngày qua tưởng chừng đã tan loãng vào đêm nhưng vẫn còn đọng lại. Tấm chăn bên cạnh tôi được gấp lại một cách cẩn thận nó vuông vắn hơn mức độ cho phép báo hiệu là anh đã đi rồi. Tôi có thể tưởng tượng là anh rón rén ra sao để tránh tôi thức giấc. Dường như anh chuẩn bị mọi thứ rất lẹ làng đế n nỗi tôi không hề hay biếd. Anh tự mình pha cà phê tự mình là quần áo cũng có thể anh không là quần áo tự mình thắt cà vạt. Và đi khỏi nhà. Để anh không phải nói với tôi dẫu chỉ một từ. Ngày cuối cùng anh nói chuyện với tôi đó là câu Đừng nấu cơm chiều cho anh nữa. Mất công . Tôi nhớ mồn một giọng điệu của anh không hẳn là xót xa cho tôi mỗi lần phải lao vào nấu nướng những món ăn anh yêu thích một cách say sưa rồi chờ đợi đến lả người vì đói khi anh không về và cũng không biết chính xác lúc nào anh về vì điện thoại của anh luôn tắt khi tôi gọi. Lúc ấy tôi chỉ biết nhìn anh đờ đẫn. Bắt đầu từ mấy tuần rồi nhỉ ba hay bốn tuần Anh chỉ trở về vào lúc đêm khuya rồi ra đi vào lúc sáng sớm . Bắt đầu từ khi nào tôi chai lì với cảm giác cô đơn .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.