TAILIEUCHUNG - Loăng Quăng

Tôi đã viết đại khái: mỗi năm mình một già không phải soi gương hay đôi khi gặp người ta than hộ mấy câu mất vui “dạo này sao xuống thế", mà chỉ cần lặng lẽ đi ra ngoài phố. Phố xá người qua lại nhiều, mấy năm trước đôi khi còn có người chào hỏi, bây giờ thì đi cả hàng phố, cả mấy phố, cả buổi cũng chẳng gặp ai ới ơi, chẳng có người nào bắt tay, ngả mũ gì cả. Biết rằng ta đã vào cái lớp người sắp xuống đất với giun, tụ dưng xa. | Loăng Quăng Sưu Tầm Loăng Quăng Tác giả Sưu Tầm Thể loại Truỵện Ngắn Website http Date 24-October-2012 Tôi đã viết đại khái mỗi năm mình một già không phải soi gưong hay đôi khi gặp người ta than hộ mấy câu mất vui dạo này sao xuống thế mà chỉ cần lặng lẽ đi ra ngoài phố. Phố xá người qua lại nhiều mấy năm trước đôi khi còn có người chào hỏi bây giờ thì đi cả hàng phố cả mấy phố cả buổi cũng chẳng gặp ai ới oi chẳng có người nào bắt tay ngả mũ gì cả. Biết rằng ta đã vào cái lớp người sắp xuống đất với giun tụ dưng xa lạ với xung quanh. Thế là tự dưng đổi tâm đôi tính cứ mỗi ngày một đâm ngại chẳng muốn ra đến cửa nữa. Thôi chuyện loăng quăng cho đỡ buồn nào đôi khi sau tiếng thở dài lại sinh ra cái cười cũng nên. Hôm mới rồi tôi đi qua hồ Thiền Quang. Buổi sáng sắp đến giờ làm việc lòng đường vỉa hè tấp nập người. Tôi lừng khừng đi. Có một cô đẫy đà đứng tuổi quần phăng áo vét xanh nhạt cái mũ vải mềm như mũ đưong mốt chiếc xe đạp Trung Quốc mới cứng cái làn mắt cáo trước ghi đông trong để cái túi. Không đoán được người ngành nghề nào nhưng chắc là người co quan đi làm. Cô ấy dắt xe lên vỉa hè lại tôi. Thoạt tiên tôi ngỡ người sắp hỏi đường. Nhưng nhìn lại cách ăn mặc của người quen thuộc đường phố thì chắc không phải. Cô ả hỏi tự nhiên - Anh đi đâu đấy Anh có đi không Tôi biết ả hỏi việc gì và gạ đi đâu rồi. Tôi yên lặng không nhìn và vẫn lững thững đi. Dáng chừng ả đã nhìn lại lão già ả đẩy cái xe đạp xuống đường rồi lại điềm nhiên đạp đi giữa những làn xe cộ tấp nập. Câu hỏi thật dễ dàng như nhỡ thiếu tiền thì hỏi mượn mấy đồng mua rau mà mới sáng ngày ra. Đến chỗ họp tôi kể với Vũ Cao cái chuyện gặp xúi quẩy Vũ Cao hỏi tôi - Năm nay ông bao nhiêu tuổi - Tám mưoi mốt. - Mình cũng hon bảy mưoi. Vẫn đạp xe từ nhà đến đây đi ngang thành phố mà chưa lần nào được có đứa hỏi như thế. Ồi ông mặc áo bốn túi lại người to xưong hóc thế kia thì nó hỏi ông để làm cái gì con điếm hay đứa có tính điếm thì nó xá gì tuổi tác. Nhưng thôi để yên cho nhà tho băn khoăn

TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.