TAILIEUCHUNG - Kèn lá

Thằng Hải “lùn” ngó dáo dác rồi trèo tuốt lên trên cành cao cây ổi, vươn, rướn, với hái, thảy xuống chỗ tôi đứng những trái chín nhất. “Bộp”, một trái chín rơi trúng đầu tôi. - Ui da! Sao mày chọi tao? Thằng Hải “lùn” xua xua tay cười ra chiều xin lỗi vì sự vô ý của mình, tiếp tục cuộc hành trình bẻ trộm ổi cho tôi. Mấy trái ổi nó vừa chọi xuống, chín quá, tiếp đất từ một độ cao như vậy, bẹt nhẹt, bể nát, bắn mớ ruột lẫn lộn vừa hạt vừa cơm. | Kèn lá TRUYỆN NGẮN CỦA TRƯƠNG THANH THÙY Thằng Hải lùn ngó dáo dác rồi trèo tuốt lên trên cành cao cây ổi vươn rướn với hái thảy xuống chỗ tôi đứng những trái chín nhất. Bộp một trái chín rơi trúng đầu tôi. - Ui da Sao mày chọi tao Thằng Hải lùn xua xua tay cười ra chiều xin lỗi vì sự vô ý của mình tiếp tục cuộc hành trình bẻ trộm ổi cho tôi. Mấy trái ổi nó vừa chọi xuống chín quá tiếp đất từ một độ cao như vậy bẹt nhẹt bể nát bắn mớ ruột lẫn lộn vừa hạt vừa cơm màu đỏ ra đất. Tôi vội vã nhặt lên chùi chùi vô cái áo vốn dĩ cũng chẳng còn sạch sẽ gì sau một ngày lăn lộn chơi đùa của mình gào lớn - Tao không thích ăn ổi chín Sao mày toàn lựa trái chín mà hái vậy Thằng Hải lùn hét còn to hơn cả tôi - Mày khùng hả Mày muốn bả ra bắt hết cả đám hả con kia Bà già Bảo - người đàn bà già nua còm cõi mà tôi mà chắc là cả xóm cũng như tôi chẳng biết tên bà gọi bà theo tên ông chồng đã mất gần 30 năm của bà - run run chống cây gậy gỗ bước từ trong gian nhà tối hù ra. Vừa bước ra tới cửa bà cất giọng khê đặc chửi đổng -Tổ cha tụi bây. Đồ thứ con nhà mất dạy Hết chuyện làm sao đi ăn cắp của bà già Tôi chả buồn bỏ chạy bởi tôi chắc chắn bà thừa biết bà đang chửi ai có bỏ chạy thì rồi bà cũng sang nhà tôi và Hải mà mắng vốn rồi bọn tôi cũng lãnh đủ đòn. Thằng Hải lùn còn chì hơn vẫn cứ tỉnh bơ hái ổi chọi xuống chỗ tôi đứng bởi nó biết chắc cái điều tôi đã biết và thà lãnh đòn vì chục trái ổi hơn là cũng lãnh chừng đó đòn vì 1-2 trái. Đang lúi lúi lượm mớ ổi nó vừa chọi xuống tôi bị bàn tay bực dọc của mẹ túm cổ áo từ phía sau. Mẹ cứ thế kéo tôi xềnh xệch về phía nhà. Tôi không kháng cự có lẽ là vì chẳng bao giờ tôi dám nghĩ đến điều đó chỉ cố chòi đạp đôi chân ngắn cũn của mình cho kịp những bước chân dậm xuống tức tối của mẹ để không bị mẹ kéo lê. Tôi còn kịp nhác thấy bóng thằng Hải lùn nhảy phụp xuống đất với mắt nhìn theo mẹ và tôi. Mẹ quất túi bụi vào người tôi. Vừa quất vừa rít qua kẽ răng có lẽ mẹ cố kiềm chế để hàng xóm không nghe những gì mẹ nói với tôi mà nghĩ buồn .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.