TAILIEUCHUNG - HỒN

Chết đi không phải là kết thúc. Chưa bao giờ là kết thúc cả. Nhà bác học Jun (James Prescott Joule) từng khẳng định: “Năng lượng không tự sinh ra và cũng không tự mất đi. Nó chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác, hoặc từ hệ này sang hệ khác”. Niu - tơn (Issac Newton) chứng minh được, với mỗi lực phát sinh, lại có một lực tương tác cân bằng. Hồn cũng là một dạng năng lượng, năng lượng của tâm linh, là phần tách biệt khỏi tư duy, là bất tử | HÒN Chết đi không phải là kết thúc. Chưa bao giờ là kết thúc cả. Nhà bác học Jun James Prescott Joule từng khẳng định Năng lượng không tự sinh ra và cũng không tự mất đi. Nó chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác hoặc từ hệ này sang hệ khác . Niu - tơn Issac Newton chứng minh được với mỗi lực phát sinh lại có một lực tương tác cân bằng. Hồn cũng là một dạng năng lượng năng lượng của tâm linh là phần tách biệt khỏi tư duy là bất tử. Xác thịt chỉ là sự đầu thai cho linh hồn níu giữ và hủy hoại linh hồn bởi những nhu cầu phàm tục. Con người đã quá tự phụ khi cao giọng rằng không có việc gì con người không thể làm chỉ có việc chưa thể làm. Lai thế là điều con người sẽ không bao giờ hiểu không một kẻ phàm trần nào nhìn thấu nổi thế giới sau chết. Có những người sống cảm nhận được hồn đó là liên kết tâm hồn. Tôi tỉnh dậy trong căn phòng nhỏ. Gió lùa thổi tung tấm rèm cửa phả vào không gian một thứ khí buốt thấu. Da thịt con gái mỏng manh phải rùng mình tôi đứng dậy khép cửa. Từng thớ thịt tôi bỗng căng ra không nguyên nhân. Trong tích tắc một dải mùi hương rắc trong không khí có gì đó như vụt qua lưng. Một thứ khí ngột ngạt váng vất đặc quánh bao trùm căn phòng. Bất giác tôi đưa mắt nhìn chiếc phản bà nằm tần ngần trong một thoáng. Hình như hình như âm khí ấy tỏa ra từ. Tôi cứ thế bình thản đi vào chẳng hề sợ sệt gì căn phòng mà bốn tiếng trước bà đã trút hơi thở cuối cùng. Người ta đã đưa bà đi rồi hay đúng hơn là chỉ đưa mỗi thân xác của bà đi. Nhìn căn phòng rỗng không tôi lại rùng mình về thời khắc vừa qua. Đi học về với một cử chỉ mạnh bạo và có phần thiếu thanh lịch tôi đá chân vào cửa bước vào nhà miệng oang oang Cháu chào bác con chào mẹ cháu chào bà . Mẹ đã nhắc tôi đi đâu cũng phải chào bà mặc dầu thực tế là đã bốn năm rồi bà không còn nhận thức được từ sau khi bà ngã cầu thang. Thực bụng tôi chẳng muốn làm cái việc chào mời ấy. Bởi vì trước kia đứa cháu gái này quá hỗn láo với bà. Khi tôi bước vào nhà lúc ấy hình như chẳng ai để ý đến tôi cả bác và mẹ rối rít .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.