TAILIEUCHUNG - Ebook Còn chút gì để nhớ - Nguyễn Nhật Ánh

"Đôi khi chạy ngang tiệm may, tôi vẫn nhìn thấy Quỳnh. Có một lần, vâng, chỉ có một lần thôi, tôi dừng xe lại đứng nói chuyện dăm ba câu với Quỳnh trước cửa. Thú thật đó là những câu chuyện nhạt phèo, chán ngắt nhưng chẳng hiểu sao khi nhìn vào mắt Quỳnh, tôi bỗng cảm thấy bồi hồi, xao xuyến lạ lùng chẳng khác nào tôi đang đứng trước Quỳnh mười lăm năm về trước. Đúng là lạ lùng, bởi vì tôi biết chắc rằng tình yêu của tôi đối với Quỳnh thực sự đã chết từ lâu. | Còn chút gì để nhớ Dường như khi trở thành một chàng trai mười tám tuổi không chú bé nào là không phấn khởi. Đối với tôi cũng vậy đó là một ngày kỳ diệu vô cùng. Tôi còn nhớ trước đó hai năm khi một đứa bạn cùng lớp hí hửng khoe Thế là năm nay tao mười tám tuổi tôi đã ghen tị một cách khổ sở với hạnh phúc của nó. Mặc dù lớn xác như nó đi học trễ hơn bạn bè hai ba năm chẳng được cái vinh dự gì ngoài mỗi ưu điểm to con nên được cô chủ nhiệm phân làm lớp trưởng. Tuy nhiên mười tám tuổi vẫn cứ là mười tám tuổi vẫn cứ là cái tuổi oai vệ đáng ao ước và đầy bí mật đối với bọn nhóc tì như tôi. Lúc đó tôi đã cay đắng vô cùng khi nhận ra rằng mình phải phấn đấu đến hai năm đằng đẵng nữa mới được như nó. Thế rồi mải học hành mải vui chơi tôi quên béng mất sự mong ngóng nôn nao của mình. Đùng một cái nó tới lúc nào chẳng hay cái tuổi mười tám ấy. Nó tới và nhe răng cười với tôi vào một buổi sáng rực rỡ đầy ắp nắng hồng và hương thơm. Mười tám tuổi tôi có hai niềm vui rộng lớn hai bước đi quan trọng trong cuộc đời một chân bước vào ngưỡng cửa người lớn và một chân chuẩn bị bước vào ngưỡng cửa đại học. Cửa người lớn thì rộng trẻ em tới tuổi cứ xộc vào tự do chẳng ai cấm cản hay soát vé. Nhưng cửa vào đại học thì không phải dành cho tất cả mọi người. Muốn vào phải thi mà phải thi đậu kia Quê tôi không có trường đại học. Hồi nhỏ tôi học cấp một ở trường xã những ngày lười đi học bị mẹ vác roi rượt chạy tới tận cổng trường. Lên cấp hai phải ra trường huyện. Lên cấp ba lại ra tỉnh lỵ. Trường tỉnh chỉ mới mở lớp mười. Tôi tính học xong lớp mười sẽ xin ra thành phố học tiếp. Nhưng tôi vừa học xong lớp mười trường mở thêm lớp mười một. Tôi học hết lớp mười một trường lại mở lớp mười hai. Tôi đã học lê lết hết trường này đến trường khác nhưng thật tôi chưa thấy trường nào dễ thương như trường tôi đang học. Làm như ban giám hiệu sợ tôi buồn nên cứ mở hết lớp này đến lớp khác cho tôi học. Nhưng đến khi học hết lớp mười hai thì tôi đành phải giã từ tỉnh lỵ. Lúc đó tôi đã thi đỗ tú tài hai

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TAILIEUCHUNG - Chia sẻ tài liệu không giới hạn
Địa chỉ : 444 Hoang Hoa Tham, Hanoi, Viet Nam
Website : tailieuchung.com
Email : tailieuchung20@gmail.com
Tailieuchung.com là thư viện tài liệu trực tuyến, nơi chia sẽ trao đổi hàng triệu tài liệu như luận văn đồ án, sách, giáo trình, đề thi.
Chúng tôi không chịu trách nhiệm liên quan đến các vấn đề bản quyền nội dung tài liệu được thành viên tự nguyện đăng tải lên, nếu phát hiện thấy tài liệu xấu hoặc tài liệu có bản quyền xin hãy email cho chúng tôi.
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.