TAILIEUCHUNG - NGƯỜI THẦY DẪN TÔI ĐẾN CỔNG TRƯỜNG MỸ THUẬT

Vào năm 1956, khi chúng tôi bắt đầu học năm thứ hai khoa sơn mài Trường Mỹ nghệ Việt Nam. Lúc đó trường còn nằm trên địa điểm cũ, .một địa điểm rất đẹp ở phố Lý Thường Kiệt. Vào một buổi sáng thày Trần Văn Du, hiệu trưởng nhà trường dẫn một người cao, trông đẹp trai, rất trẻ, mặc áo đại cán màu đen vào lớp và giới thiệu : “Đây là họa sĩ Lưu Công Nhân, người sẽ dạy vẽ cho lớp các anh”. Khi thày hiệu trưởng trở về văn phòng, họa sĩ bắt đầu quan sát. | NGƯỜI THẦY DẪN TÔI ĐẾN CỔNG TRƯỜNG MỸ THUẬT Vào năm 1956 khi chúng tôi bắt đầu học năm thứ hai khoa sơn mài Trường Mỹ nghệ Việt Nam. Lúc đó trường còn nằm trên địa điểm cũ một địa điểm rất đẹp ở phố Lý Thường Kiệt. Vào một buổi sáng thày Trần Văn Du hiệu trưởng nhà trường dẫn một người cao trông đẹp trai rất trẻ mặc áo đại cán màu đen vào lớp và giới thiệu Đây là họa sĩ Lưu Công Nhân người sẽ dạy vẽ cho lớp các anh . Khi thày hiệu trưởng trở về văn phòng họa sĩ bắt đầu quan sát chúng tôi. Một lớp có hai mươi học sinh đủ mọi lứa tuổi đang miệt mài ngồi tập tỉa lá tre lá cây các kiểu trên chiếc bút tự tạo bằng lông mèo. Việc học theo kiểu truyền nghề của chúng tôi được thay đổi bằng buổi học đầu tiên là đi vẽ tại bờ sông Hồng có cảnh thuyền bè đậu san sát ven sông với trời mây nước và những khóm chuối rặng tre ven đê. Chúng tôi thật ngỡ ngàng trước cảnh thiên nhiên đa sắc và quả thật lúc đó tôi không biết nên vẽ thế nào bắt đầu từ cái gì vì tôi mới từ ban kim chuyển sang. Một số bạn lớn tuổi dày dạn với cách vẽ sơn mài bắt đầu ngồi tỉa tót với tất cả năng lực sẵn có nào ván thuyền sạp thuyền đến các hình nan trên mui và những bóng nước được vờn từ đậm đến nhạt bằng bút chì conté trông rất bắt mắt không khác gì tranh bán ở bờ hồ vào những năm đó. Ngỡ ngàng trước thiên nhiên. Tôi bắt đầu vẽ thuyền bằng những nét mộc mạc đơn giản và bóng nước là những mảng đậm được viền nét xung quanh mà tôi nhìn rất rõ. Thấy các bạn tỉa tót mà tôi phát hoảng. Không hiểu sao họ nhìn tinh thế. Cái gì cũng rõ ràng đâu ra đấy trông như thật. Tôi thấy nản và chỉ biết vẽ có vậy mà không sao bắt chước tỉa tót được. Thày Lưu Công Nhân đi xem khắp lượt và không nói gì cả để cho mọi người tự vẽ theo khả năng đã có của mỗi người. Kết thúc buổi vẽ dã ngoại đầu tiên. Thày trò trở về trường và bày bài để chấm. Tôi không ngờ bài của tôi lại được xếp lên đầu tiên với điểm 5. Điểm mà chưa bao giờ tôi có từ trước tới giờ. Các bạn cũng ngạc nhiên vì những bạn được tiếng là vẽ đẹp trước đây toàn điểm 4 và

Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.