TAILIEUCHUNG - Ký ức Tết với người Hà Nội ở xa

Ký ức Tết với người Hà Nội ở xa 1. Cụ - kỵ - ông - bà – chú - bác- anh- chị hai bên nội ngoại và cha - mẹ tôi đều là cư dân sinh sống mấy đời ở Hà Nội. Vì thế tất cả tụi bạn tôi đều bảo: Mày là người Hà Nội gốc. Có nhiều đứa khen nịnh: Người Hà Nội mềm mỏng, tinh tế. Giọng Hà nội vừa chuẩn vừa thanh trong. Nhưng có đứa lại trề môi phản bác: Người Hà Nội khách khí. Đang ăn, trông thấy người đi đường cũng dẻo miệng. | Ký ức Têt với người Hà Nội ở xa 1. Cụ - kỵ - ông - bà - chú - bác- anh- chị hai bên nội ngoại và cha - mẹ tôi đều là cư dân sinh sống mấy đời ở Hà Nội. Vì thế tất cả tụi bạn tôi đều bảo Mày là người Hà Nội gốc. Có nhiều đứa khen nịnh Người Hà Nội mềm mỏng tinh tế. Giọng Hà nội vừa chuẩn vừa thanh trong. Nhưng có đứa lại trề môi phản bác Người Hà Nội khách khí. Đang ăn trông thấy người đi đường cũng dẻo miệng mời nhau xơi cơm mà có phải thực lòng mời họ đâu. Thôi kệ Tay bé khôn bưng vừa miệng thế. Tôi luôn tự hào về cái gốc gác Hà Nội của mình nơi có rất nhiều cây xanh hồ đẹp những nếp nhà mái ngói thâm nâu nhiều những món ăn ngon bởi hương vị riêng không phải nơi nào cũng có. Năm hết Tết đến không khí xuân tự đến khắp mọi miền thế nhưng với tôi góc chợ hoa Hàng Lược hay vườn Đào Nhật Tân nơi đã từng say sưa đứng vẽ trong lất phất mưa phùn và tiết trời se lạnh thì dẫu dù đi đâu về đâu cũng chẳng thể nào quên được. Có nỗi buồn nào da diết như những cái Tết xa nhà xa quê Thế mà ngoài 50 tuổi đời nhưng tôi đã phải đón quá nhiều cái Tết vắng Hà Nội. Kể cả 7 cái Tết xa nhà khi du học nước ngoài và 25 cái Tết khi chuyển vào miền Nam làm việc và sinh sống thế mà đã hơn một phần tư thế kỷ không được ăn Tết ở Hà Nội. Nhiều đứa bạn vỗ vai tôi Mày mất gốc Hà Nội rồi. Không làm sao mà mất gốc Hà Nội đã hằn in quá nhiều những kỷ niệm vui buồn trong tôi. Hồi nhỏ chúng tôi thích nhất là Tết và nhớ như in những cái Tết từ thời thơ ấu. Cả năm bố mẹ vất vả làm lụng và dành dụm để sắm Tết cho mấy chị em tôi Chiếc áo hoa cho chị chiếc áo thêu hình người trượt tuyết cho em trai út và cho tôi chiếc vỏ áo bông màu xanh công nhân cùng đôi giày bát - kết có đế cao su vàng còn mới. Háo hức ngay từ chập tối tôi cứ nằm ôm chặt món quà Tết ấy để chờ đến thời khắc giao thừa thiêng liêng rồi ngủ quên lúc nào không biết. Sáng mùng một Tết nghe tiếng pháo nổ đì đùng gần xa được ngửi mùi hương trầm bà nội thắp lên khấn Phật và gia tiên tụi trẻ con chúng tôi tự biết vùng chăn dậy sớm mà không cần ai

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.