TAILIEUCHUNG - Vết sẹo cánh thiên thần Chương 9

Vết sẹo cánh thiên thần Chương 9 Tôi đi xuyên qua đám đông trong trung tâm vui chơi, qua quầy hàng giảm giá và dãy phòng vệ sinh. Khi tới dãy bàn bóng đá mini, tôi chẳng thấy Vee đâu cả. Cả Eliot và Jues cũng thế. “Có lẽ họ đi rồi,” Patch nói, mắt như ánh lên một tia chế giễu. “Có vẻ cậu cần đi nhờ.” “Vee sẽ không bỏ rơi mình đâu,” tôi nói, kiễng chân để nhìn qua đầu đám đông. “Chắc họ đang chơi bóng bàn thôi.” Tôi len lỏi qua đám đông trong khi Patch. | T 1 r 1 11 J1 Ă Vêt sẹo cánh thiên thần Chương 9 Tôi đi xuyên qua đám đông trong trung tâm vui chơi qua quầy hàng giảm giá và dãy phòng vệ sinh. Khi tới dãy bàn bóng đá mini tôi chẳng thấy Vee đâu cả. Cả Eliot và Jues cũng thê. Có lẽ họ đi rồi Patch nói mắt như ánh lên một tia chê giễu. Có vẻ cậu cần đi nhờ. Vee sẽ không bỏ rơi mình đâu tôi nói kiễng chân để nhìn qua đầu đám đông. Chắc họ đang chơi bóng bàn thôi. Tôi len lỏi qua đám đông trong khi Patch đi theo sau ngửa cổ tu lon soda vừa mua trên đường vào. Cậu ta đề nghị mua cho tôi một lon nhưng với tình trạng lúc đó tôi không chắc là mình có thể bình tĩnh mà uống nổi. Chẳng thấy tăm hơi của Vee hay Eliot ở khu bóng bàn. Hay họ đang chơi trò bắn đạn Patch gợi ý. Rõ ràng cậu ta đang chê nhạo tôi. Tôi thấy mặt mình hơi đỏ lên. Vee đâu rồi nhỉ Patch giơ lon soda ra. Cậu không muốn làm một ngụm sao Tôi hêt nhìn lon soda rồi lại nhìn Patch. Người tôi nóng lên khi nghĩ đên cảnh môi tôi chạm vào nơi môi cậu ta vừa chạm nhưng như thê không nghĩa là tôi phải nói với cậu ta. Tôi lục túi xách và lôi điện thoại di động ra. Màn hình điện thoại đen ngòm và không chịu khởi động. Tôi không hiểu sao máy tôi lại có thể hết pin - tôi mới sạc nó trước khi đi mà Tôi nhấn đi nhấn lại nút khởi động nhưng chẳng ăn thua gì. Patch nói Lời mời của mình vẫn còn nguyên giá trị. Tôi nghĩ mình sẽ an toàn hơn nếu đi nhờ xe của một người lạ. Tôi vẫn còn run trước những gì vừa xảy ra ở trò Archangel và dù đã cố quên đi nhưng hình ảnh bị rơi xuống vẫn lặp lại trong đầu tôi. Tôi đang rơi. rơi mãi. và rồi lượt chơi kết thúc. Như thế đó. Đó là điều kinh hoàng nhất mà tôi từng trải qua. Một điều đáng sợ không kém khác là dường như chỉ có tôi nhận ra điều đó. Ngay cả Patch người lúc đó đang ngồi bên tôi cũng không hề hay biết. Tôi vỗ tay lên trán. Xe của Vee. Có lẽ nó đang đợi mình ở bãi đỗ xe. Ba mươi phút sau tôi đã tìm hết bãi đỗ xe. Chiếc Neon đã biến mất. Tôi không thể tin nổi là Vee đã bỏ đi mà không đợi mình. Có lẽ nó có chuyện gấp. Tôi không .

TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
170    252    4    28-03-2024
9    210    0    28-03-2024
34    198    1    28-03-2024
8    162    0    28-03-2024
14    159    0    28-03-2024
10    112    0    28-03-2024
5    118    0    28-03-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.