TAILIEUCHUNG - Long hổ phong vân - tập 32
Hồi 32: PHONG QUANG SA MẠC Sa mạc ! Cuối cùng bọn Tiểu Phi cũng đến sa mạc ! Bên ven sa mạc, có một thị trấn nhỏ, trong thị trấn chỉ có mỗi một khách sạn, tựa cửa khách sạn, có thể nhìn ra vùng sa mạc bao la trải tận đến chân trời. Tiểu thuyết của Cổ Long mang phong cách hiện đại, tính triết lý sâu sắc, rất khác biệt với các võ hiệp tiểu thuyết gia cùng thời và trước đó. Truyện hoàn toàn hư cấu về thời gian và không gian nhưng tâm lý và quan hệ. | Long Hổ Phong Vân Cổ Long CHƯƠNG THỨ BA MƯƠI HAI PHONG QUANG SA MẠC Sa mạc ! Cuối cùng bọn Tiểu Phi cũng đến sa mạc ! Bên ven sa mạc, có một thị trấn nhỏ, trong thị trấn chỉ có mỗi một khách sạn, tựa cửa khách sạn, có thể nhìn ra vùng sa mạc bao la trải tận đến chân trời. Tại thị trấn, chỉ có mấy, nóc nhà, vì sinh hoạt mà phải ở tại đây, một nơi chỉ có gió, có nắng, gió lại là gió cát, nắng thì luôn luôn thiêu đốt, về đêm thì khí lạnh như cắt da. Một thứ rất quý, quý hơn vàng bạc ngọc ngà ở nơi này là một miệng giếng. Đến đây tìm vàng, tìm bạc, tìm châu báu ngọc ngà, qua nghề nghiệp nào đó, qua sinh hoạt nào đó, tìm một sự nghiệp, muốn sống phải có nước, nước cần hơn lúa, cho nên bạc vàng châu báu không quý bằng nước dù đến đây tìm sự nghiệp chứ chẳng phải tìm nước. Nhưng, rời khỏi nơi này, ly khai vùng sa mạc, nước phải trả lại ngôi vị độc tôn cho vàng, cho bạc, cho châu báu ngọc ngà. Tiền mua rượu, Cơ Băng Nhạn tiếc, nhưng mua nước, thì giá bao nhiêu, hắn cũng chẳng hề than, trong xe, trong đoàn, cái gì chứa nước được là hắn cho chứa đầy, và đi sa mạc, vật chứa nước luôn luôn làm bằng da dê, hoặc bằng thứ da nào đó thích hợp. Có bao nhiêu ngựa, hắn bán hết, lấy tiền mua nước, nước được chứa đựng trong bọc da dê, chất lên mình lạc đà, đồ vật thường dùng cũng được giao cho lạc đà, đoạn hắn nổi lửa đốt chiếc xe. Hắn không mang xe vào sa mạc, hắn không bán xe, bởi có ai ở đây mua xe ? Hắn không thể bỏ, cho nên hắn đốt. Hồ Thiết Hoa thở dài: -Ta biết tại sao ngươi bán ngựa, tại sao ngươi đốt xe ! Cơ Băng Nhạn thốt: -Mang ngựa vào sa mạc, không hơn ba ngày, chúng chết sạch ! Hồ Thiết Hoa hỏi : -Mang đi không được, thì thả chúng cho rồi, chúng là loại thuộc đường nhất định chúng sẽ trở về Lan Châu. Cơ
đang nạp các trang xem trước