TAILIEUCHUNG - TOÀN CẦU HOÁ, GIAO LƯU TRI THỨC VÀ BẢN SẮC DÂN TỘC
Bài viết cố gắng lý giải vấn đề bản sắc dân tộc, qua việc tìm hiểu một số mặt cảu văn hóa Việt Nam. Bản sắc phải là những gì tinh túy, bất biến và làm cho một dân tộc này khác một dân tộc khác. Tác giả nhận thấy văn hóa Việt đã thay đổi tới mức dường như cắt gốc khỏi văn hóa Lạc Việt, ngoại trừ tiếng Việt. Văn hóa Việt chủ động vay mượn hoặc bị ảnh hưởng bởi thành tựu của văn hóa Trung Quốc, Chiêm, Ấn và phương Tây và lại luôn thay đổi | TOÀN CẦU HOÁ, GIAO LƯU TRI THỨC VÀ BẢN SẮC DÂN TỘC Vũ Quang Việt* Tóm tắt Bài viết cố gắng lý giải vấn đề bản sắc dân tộc, qua việc tìm hiểu một số mặt của văn hoá Việt Nam. Bản sắc phải là những gì tinh túy, bất biến và làm cho một dân tộc này khác dân tộc khác. Tác giả nhận thấy văn hoá Việt đã thay đổi tới mức dường như cắt gốc khỏi văn hoá Lạc Việt, ngoại trừ tiếng Việt. Văn hoá Việt chủ động vay mượn hoặc bị ảnh hưởng bởi thành tựu của văn hoá Trung Quốc, Chiêm, Ấn và phương Tây và lại luôn thay đổi. Ðiều làm cho mọi người vẫn thấy nó là văn hoá Việt vì nó phát triển lên từ đất Việt, trên cơ sở tiếng Việt, phản ánh khung cảnh địa lý, con người, trình độ phát triển kinh tế và đặc biệt là tình cảm của con người trên đất Việt. Văn hoá là Việt vì nó là sáng tạo của người trên đất Việt, dù sử dụng bất cứ một phương tiện thể hiện nào. Cho nên phát triển sáng tạo là quan trọng, những gì không phù hợp sẽ tự động bị đào thải, không có lý gì phải be bờ bảo vệ những cái được gọi là bản sắc. Một số nhận xét trong bài chỉ có tính giả thiết, kết qủa của việc tác giả nhặt nhạnh từ việc đọc một số công trình nghiên cứu về văn hoá và sử học Việt Nam do đó có thể không đầy đủ hoặc sai lầm và hy vọng được các nhà văn hoá và sử học làm sáng tỏ hơn. Tri thức là yếu tố quan trọng cho phát triển. Ðối với một nước đang phát triển, tri thức trở thành yếu tố quan trọng nhất. Hấp thụ nhanh chóng tri thức sẵn có và thích nghi nó với trình độ phát triển của mình phải là ưu tiên số một. Thế nhưng nó cũng tạo nên mâu thuẫn với nền văn hoá vốn có, được xây dựng và hình thành trên một nền kinh tế, kỹ thuật lạc hậu. Văn hóa không thể độc lập với tiếng nói, địa lý, trình độ kỹ thuật và kinh tế của một nước. Giao lưu văn hoá ngày xa xưa là giao lưu giữa những nước gần nhau về địa lý, trình độ phát triển, do đó mâu thuẫn văn hoá ít mang tính đối kháng hơn. Hiện nay, giao lưu có tính toàn cầu và do phương Tây nắm các yếu tố quyết định về tri thức khoa học, kỹ thuật, và tài Vũ Quang Việt, Toàn cầu
đang nạp các trang xem trước