Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Những cơn gió trưa nhè nhẹ quyện cùng làn hương thơm ngát của hoa cau làm cho tôi khoan khoái vô cùng. Nằm đu đưa trên chiếc võng trước hiên nhà, tôi lim dim đôi mắt, vừa bâng quơ nghe tiếng ca vọng cổ mùi mẫn của Hùng Cường trong tuồng Tướng Cướp Bạch Hải Đường, vừa thả hồn theo mớ hương đồng cỏ nội, tuy bình dị, nhưng lại mang đến cho tôi cái cảm giác an lành tràn khắp trong lòng. Ba mẹ và lũ em đã cùng gia đình cô Năm Phụng, em của ba tôi, đi. | vietmessenger.com Đông Gàn Trăng Sáng Quê Nội Những cơn gió trưa nhè nhẹ quyện cùng làn hương thơm ngát của hoa cau làm cho tôi khoan khoái vô cùng. Nằm đu đưa trên chiếc võng trước hiên nhà tôi lim dim đôi mắt vừa bâng quơ nghe tiếng ca vọng cổ mùi mẫn của Hùng Cường trong tuồng Tướng Cướp Bạch Hải Đường vừa thả hồn theo mớ hương đồng cỏ nội tuy bình dị nhưng lại mang đến cho tôi cái cảm giác an lành tràn khắp trong lòng. Ba mẹ và lũ em đã cùng gia đình cô Năm Phụng em của ba tôi đi ăn giổ bên nhà ông Sáu Nà. Ngôi nhà gạch ba gian to lớn của cô Năm Phụng chỉ còn có một mình tôi thủ traị. Tôi không thích hiện diện trong các buổi họp mặt đông người cho nên viện lý do không được khỏe mà nằm nhà để tận hưởng cái thú điền viên mà tôi hằng luôn yêu thích nàỵ Đã khá lâu tôi mới có dịp trở về thăm quê nội tại Lắp vò Vàm cống. Thời gian có lẽ đã trên mười năm thế mà quê nội vẫn không có nhiều thay đổi. Ngay từ khi chiếc xe lôi đưa tôi đến cổng chợ Lắp Vò tôi đã nhận ra những đường nét quen thuộc của ngôi phố lầu củ kỹ cổ kính của nội nơi mà từ độ tuổi năm sáu tôi đã gắn bó rất thuờng. Tuy cùng gia đình lên Sài Gòn sinh sống đã lâu nhưng đôi lúc tôi vẫn nhớ đến những buổi tắm sông hái trái lội ruộng mò cua bắt ốc nghịch ngợm cho thỏa thích và nhất là ăn những dĩa bánh Tầm Bì ngon bá chấy của quê nội tôi. Vào những mùa trăng sáng hoặc có gánh hát cải lương nào về trình diễn thì cả làng cả xóm dường như rộn rịp hẳn lên. Muà trăng thì lũ con nít tụi tôi chơi cút bắt nhát ma có đứa phát sợ tè cả ra quần. Còn hôm nào có gánh hát về thì cơm nước cho thật sớm rồi cùng nội và mấy cô ôm chiếu vác ghế ra sân vận động giành chổ thượng hạng. Có đôi khi tôi và lũ con ông Chín Nhà Đèn choảng nhau đến chảy cả máu mũi vì giành nhau một chổ tốt tại cánh gà để có thể dòm mặt đào kép. Và lần nào cũng vậy sau khi choảng nhau trong lúc ông nội đang lớn giọng la mắng thì bà nội lại ôm tôi vào lòng dí lá trầu vào lổ mủi cầm máu mà vỗ về hôn hít thằng cháu đích tôn nàỵ Những kỷ niệm êm đềm của .