Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Chiều hắt vào mắt Cội những vệt lá màu vàng li ti, lăn tăn như vừa chao qua hơi gió. Nhưng đó là màu vàng trong thế giới riêng của nó, thứ màu sắc hiếm hoi hơn cả thứ ánh sáng thi thoảng vụt qua trong tâm tưởng nó. Hôm nay mẹ nhận được thư Hạnh, mẹ cũng vui, hình như Hạnh lại bắt đầu một hành trình mới Mẹ không nói rõ, chỉ nghe thấy tiếng mẹ cười. Lạ lắm! Cười mà như khóc. Gió lăn tăn trong mắt, hình như gió cũng đổi vàng. Anh cả về, bước chân. | w w w fv fv fv fv Wlv Wlv Wlv Wlv Wlv Wlv W1V Bồ hòn đăng. w w w fv fv fv fv Wlv Wlv Wlv Wlv Wlv Wlv Wlv Thêm chú thích Chiều hắt vào mắt Cội những vệt lá màu vàng li ti lăn tăn như vừa chao qua hơi gió. Nhưng đó là màu vàng trong thế giới riêng của nó thứ màu sắc hiếm hoi hơn cả thứ ánh sáng thi thoảng vụt qua trong tâm tưởng nó. Hôm nay mẹ nhận được thư Hạnh mẹ cũng vui hình như Hạnh lại bắt đầu một hành trình mới.Mẹ không nói rõ chỉ nghe thấy tiếng mẹ cười. Lạ lắm Cười mà như khóc. Gió lăn tăn trong mắt hình như gió cũng đổi vàng. Anh cả về bước chân mài lên nền đường bê tông nghe chợn rợn làm những đợt sóng vàng trong mắt Cội giật mình tan loãng. Cội co mình dúi đầu vào đống rơm sợ sệt tai chạm đất nghe những bước chân như con dao đang mài sắc trên hòn đá xanh. Không Cội sợ lắm lúc này mẹ không có nhà tiếng dao càng miết vào nền đá. Anh cả cúi gằm mặt từng bước chân chúi từng mũi giầy xuống đất như muốn xới tung tất cả những gì vướng bận. Đi qua đống rơm thấy Cội anh nheo mắt đá nó chúi đầu sâu vào đống rơm -Đáng đời mày. Trông như con chó ấy. Cội khóc nước mắt xác xơ như rơm cọ vào nhau ran rát. Nó không thấy khó thở không buồn chui ra và ngóc đầu lên mặc dù nó biết ngẩng lên sẽ gần trời hơn một chút sẽ bình yên hơn một chút. Vết đá vào mông nhưng nhức mẹ vẫn chưa về sương xuống lạnh như nước mắt phủ lên tấm thân còm nhom của nó. Với nó sẽ không có đêm đâu nhưng nó biết nếu mẹ không về thì thể nào trăng cũng đổ tràn qua vai và vung vãi trên những cọng rơm sõng soài này mất. Mẹ về tai vẫn gần đất tiếng bước chân mẹ nhẹ như lướt trên mây. Nhưng kìa chân mẹ đang run lên cầm cập bùn đất cũng run lên bấu víu theo chân mẹ. -Cội ơi Thằng Cội đâu rồi sao lại để cửa cho gà vào rãi tung tóe thế Cội giật mình. Thôi chết rồi con gà hoa mơ hư lắm thể nào nó cũng bới tung bành mẹt rau lang chiều băm để tối mẹ về nấu lợn. Thể nào mẹ cũng mắng cho mà xem. Nghĩ thế Cội run run rúc đầu sâu hơn vào cây rơm. Rơm hiền và ấm lắm. Lúc buồn Cội thích chơi chốn tìm với trăng lắm lắm.