Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Chiều xuống dần. Rừng Trúc Phương vắng lạnh chìm trong lạnh lẽo âm u. Những bóng cây im lìm tĩnh lặng trong ánh tà dương. Đâu rồi những bóng người và không khí sống động ngày trước? Cái chết của ba người con gái. Con quái vật giấu mặt. Tất cả tạo nên một nét thê lương bao trùm cảnh vật một vẻ điêu tàn, chết chóc ngự trị trong khu rừng nổi tiếng là yên bình thơ mộng. Vĩnh lầm lũi bước đi dưới hàng thông vi vu. Anh mang trong người khẩu súng săn, một sợi dây xích sắt | Bước chân kẻ lãng du P8 Tác Giả: Thùy Loan BƯỚC CHÂN KẺ LÃNG DU CHƯƠNG V C hiều xuống dần. Rừng Trúc Phương vắng lạnh chìm trong lạnh lẽo âm u. Những bóng cây im lìm tĩnh lặng trong ánh tà dương. Đâu rồi những bóng người và không khí sống động ngày trước? Cái chết của ba người con gái. Con quái vật giấu mặt. Tất cả tạo nên một nét thê lương bao trùm cảnh vật một vẻ điêu tàn, chết chóc ngự trị trong khu rừng nổi tiếng là yên bình thơ mộng. Vĩnh lầm lũi bước đi dưới hàng thông vi vu. Anh mang trong người khẩu súng săn, một sợi dây xích sắt. Và một tâm trạng dằn xé nặng trĩu. Đêm nay anh sẽ thay mặt công lý. Vĩnh viễn nhốt người bạn của mình ở một nơi heo hút. Anh sẽ thay luật pháp ngăn chặn tội ác của một người, mà người đó không ý thức được tội ác của mình. Vĩnh vạch đám lá um tùm của bụi rậm, rẽ vào một lối đi chông chênh ghềnh đá. Phát đã hành động đúng khi chọn cái hang này làm chỗ trú ẩn. Nơi đây quanh năm không có bước chân người và mai mốt sẽ là nhà tù giam cầm cuộc đời còn lại của Phát. Vĩnh thận trọng bám vào vách đá, len lỏi đi về phía cửa hang. Anh cần gặp Phát, trước khi Phát kịp trở thành dã thú. Nếu không có thể sẽ không cứu kịp một số nạn nhân của sự dã man. Anh bước thận trọng vào hang, gọi nhỏ: - Phát ơi, Phát. Không có tiếng trả lời anh bước sâu vào tìm, trong hang tối om, một vật trắng phất phơ như là chiếc áo, anh định bước tới cầm thì chợt thấy lưng mình lành lạnh bởi một vật cứng. Rồi giọng nói nghiêm khắc vang lên: - Đứng im, giơ tay lên. Vĩnh đứng bất động thực hiện mệnh lệnh của người phía sau. Trong bóng tối anh thấy những bóng người cầm vũ khí bao quanh anh. Bàn tay người phía sau lục lọi khắp người, tịch thu khẩu súng và sợi dây xích. Cũng trong bóng tối anh chợt nhận ra cái giọng lạnh lạnh sắc bén của Vĩnh Hưng: - Trói cậu ta lại. Vĩnh đứng yên tra tay vào còng. Ánh đèn pin loang loáng lướt trên người anh như quan sát. - Đáng tiếc cho cậu, cậu hành động sai lầm như người không