Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Trong nền văn học nước nhà, thơ ca Cách Mạng Việt Nam luôn được coi là tài sản vô giá của dân tộc, bởi chúng phản ánh cả một giai đoạn lịch sử đấu tranh hào hùng của đất nước và con người Việt. Đặc biệt trong thời kì kháng chiến chống Mỹ, với cảm hứng tươi trẻ và lãng mạn, thi ca đã thực sự hun đúc nên tượng đại của những chiến sĩ anh hùng, những “Thạch Sanh của thế kỉ XX”. Nhắc đến đây, hẳn chúng ta đều bỗng nhớ đến một tác phẩm của nhà. | Vẻ đẹp người lính trong bài thơ Bài thơ về tiểu đội xe không kính Trong nền văn học nước nhà thơ ca Cách Mạng Việt Nam luôn được coi là tài sản vô giá của dân tộc bởi chúng phản ánh cả một giai đoạn lịch sử đấu tranh hào hùng của đất nước và con người Việt. Đặc biệt trong thời kì kháng chiến chống Mỹ với cảm hứng tươi trẻ và lãng mạn thi ca đã thực sự hun đúc nên tượng đại của những chiến sĩ anh hùng những Thạch Sanh của thế kỉ XX . Nhắc đến đây hẳn chúng ta đều bỗng nhớ đến một tác phẩm của nhà thơ Phạm Tiến Duật một câu chuyện về những người lính lái xe Trường Sơn đó chính là Bài thơ về tiểu đội xe không kính. Vẻ đẹp của những người lính giữa sự khốc liệt của chiến tranh đã hiện lên thật cao cả qua những vần thơ lãng mạn. Ta có thể cảm nhận được hiện thực tàn khốc của cuộc chiến ngay từ những câu thơ mở đầu Không có kính không phải vì xe không có kính Bom giật bom rung kính vỡ đi rồi Dữ dội làm sao ôi những làn mưa bom đạn. Ày vậy mà những người lính dường như không hề chùn bước họ luôn mang trong mình sự tự chủ lạ kì. Ung dung buồng lái ta ngồi Nhìn đất nhìn trời nhìn thẳng. Vẻ đẹp phi thường của những người lính lái xe được toát lên qua tư thế hiên ngang ung dung và tự chủ. Cùng với nhịp thơ nhanh đều dứt khoát và điệp từ nhìn hình ảnh người chiến sĩ hiện lên thật ngạo nghễ không thẹn với đất trời mặc cho bao thử thách của cuộc chiến. Dù cho phía trước là con đường chông gai đầy gian khổ hiểm nguy những người lính vẫn giữ cho tâm hồn mình luôn tươi sáng và lạc quan để thưởng thức những vẻ đẹp của thiên nhiên đất trời. Nhìn thấy gió vào xoa mắt đắng Nhìn thấy con đường chạy thẳng vào tim Thấy sao trời và đột ngột cánh chim Như sa như ùa vào buồng lái. Những câu thơ tả thực tới từng chi tiết. Dường như ở phía trước cả không gian đất trời thu vào tầm mắt của họ như ùa vào với họ qua những ô cửa kính đã vỡ. Gió con đường sao trời và cánh chim vừa thực mà vừa thơ chính là những cái thi vị giản đơn nảy sinh trên con đường bom rơi đạn nổ. Phải là những con người với .