Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Gần thì gần thiệt mà xa sao cũng quá xa. Gần vì đứng bên này đường nhìn qua, con Mai vẫn thường thấy thằng Dũng bị phạt quỳ. Có bữa không biết nó mắc lỗi gì mà ba thằng Dũng bắt nó cởi hết luôn quần áo, đuổi ra khỏi nhà. Thằng Dũng cứ đứng quanh quẩn phía trái nhà, không dám đi. Con Mai ở bên này xuống bến rửa chân, nhìn qua thấy tội tội thằng bạn sao sao ấy rồi ngượng nghịu, xấu hổ, dù không phải nó bị trần như nhộng. . | Đồ nhát gan Con sông nối dài theo bờ kinh chảy những nhịp miên man theo mùa. Bên này bờ là nhà con Mai còn bên kia bờ là cái sân vào nhà thằng Dũng. Minh họa Duy Nguyên Gần thì gần thiệt mà xa sao cũng quá xa. Gần vì đứng bên này đường nhìn qua con Mai vẫn thường thấy thằng Dũng bị phạt quỳ. Có bữa không biết nó mắc lỗi gì mà ba thằng Dũng bắt nó cởi hết luôn quần áo đuổi ra khỏi nhà. Thằng Dũng cứ đứng quanh quẩn phía trái nhà không dám đi. Con Mai ở bên này xuống bến rửa chân nhìn qua thấy tội tội thằng bạn sao sao ấy rồi ngượng nghịu xấu hổ dù không phải nó bị trần như nhộng. Hai đứa cùng tuổi học chung từ lớp một. Nhìn sang là thấy nhà nhau nhưng để chơi chung cũng chẳng dễ dàng gì. Nhiều lúc thằng Dũng ước có chiếc cầu bắc ngang cây si ngoài bờ sông kia thì hay biết mấy. Nó chỉ chạy ào một phát là tới ngay ngõ nhà con Mai hú con Mai đi bắn bi đánh cù hay tìm cỏ chỉ chơi đá gà. Nó như mường tượng vu vơ ở đâu đó người ta nói cách trở đò giang gì gì đó. Nó tủm tỉm cười vì nửa như hiểu mà hình như hiểu được chết liền . Thằng Dũng nhớ mãi năm học lớp sáu nó và con Mai chính thức thích nhau. Con Mai vốn tính ngổ ngáo dạn dĩ. Một buổi ra chơi nó nhìn thằng Dũng với cái vẻ nghiêm chỉnh lắm rồi nói Mày thích tao phải không . Thằng Dũng ngượng chín mặt đỏ bừng bừng lên như nó vừa hớp nhầm ly rượu của ba nó để trên bàn. Nó thèn thẹn Thì. có còn Mai . Con Mai không nói. Nó chỉ thấy đôi mắt đen láy của con Mai chớp làm hàng mi cong rung rinh. Lúc ấy nó như rờ thấy tim mình cũng rục rịch theo. Những ngày đến lớp của nó bỗng nhiên trở nên có ý nghĩa vô cùng mà nhiều lúc thằng Dũng không giải thích được vì sao. Chỉ có điều nó cảm nhận rất rõ con Mai cũng thích nó. Hai đứa ngày nào cũng hẹn nhau ở gốc điệp phía sau cái bể nước. Nó hay cho con Mai ăn kẹo có bữa còn tặng con Mai cả con búp bê làm từ cây lục bình mà nó cất công ngồi làm cả buổi chiều mới xong. Dạo này con Mai dịu dàng hẳn ra nó ít thấy con Mai vào lớp chạy rượt đuổi đánh mấy thằng con trai như lúc trước. Tình yêu