Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
1977 - 1997 Vừa rồi, một người bạn có nhà ở trung tâm thành phố bị "giải tỏa" đi lên Gò Vấp tìm đất, rủ tôi theo để "góp ý kiến". Chúng tôi bám gót một chú "cò" loanh quanh gần hết buổi sáng. | Chuyện Một Người Bị Kỷ Luật Sưu Tầm Chuyên Một Người Bị Kỷ Luật Tác giả Sưu Tầm Thể loại Truyện Ngắn Website http motsach.info Date 17-October-2012 1977 - 1997 Vừa rồi một người bạn có nhà ở trung tâm thành phố bị giải tỏa đi lên Gò Vấp tìm đất rủ tôi theo để góp ý kiế . Chúng tôi bám gót một chú cò loanh quanh gần hếì buổi sáng. Thấy chúng tôi chưa thật sự muốn nhào vô một miế g đất nào chú cò dắt chúng tôi đế n nhà một ông chủ vườn lan với lời trầm trồ dư sức kích thích trí tò mò và sự hám lợi Ông này trước đây làm giám đốc một xí nghiệp lớn rất giỏi Nhưng mà ổng mở cửa quá sớm nên bị cho ao ổng về đây mua miế g đất này chỉ có năm cây. Bây giờ vườn lan của ổng trị giá cả ngàn cây vàng Miế g mồi của chú cò quả nhiên là hếì sức hấp dẫn. Cổng vào vườn lan rộng rãi hai bên trồng hai cây bông giấy nở đầy hoa rực rỡ. Cái sân mênh mông với hoa kiểng đủ loại. Phía sau là một ngôi nhà kiểu biệt thự với lối kiế trúc của vài mươi năm trước. Bên phải một hàng rào lưới B40 cao khỏi đầu ngăn cách một vườn đầy những giàn phong lan đang độ ra hoa đẹp mê hồn chạy dài mút mắt đế n mức tuy không phải là người sành chơi phong lan tôi cũng hiểu ngay được giá trị. kinh tế của chúng Chú cò đứng bên ngoài rào lưới ló đầu qua cái cửa sắt đang mở gọi lớn - Anh Ba ơi có khách nè Trong vườn lan có tiếng đáp - Xin lỗi tôi đang lỡ tay chút xíu. - Có khách quí mà anh Ba Tôi tủm tỉm cười chúng tôi là khách quí của chú cò chứ quí gì của ông chủ vườn quấy rầy thì có Nhưng cái vườn lan đẹp quá rút lui không đành Chú cò có máu lì lại thấy chúng tôi dùng dằng nấn ná nên cứ lớn tiếng giới thiệu hoa lan cây cảnh . Chẳng biết ông chủ vườn vì lịch sự hay vì tưởng lầm chúng tôi là khách mua hoa mà cuối cùng ông cũng hiện ra sau cánh cửa sắt. Đó là một người ngót sáu mươi tuổi chắc đậm trong chiếc áo thun cộc tay và quần pi-gia-ma. Ông vừa lau tay vào một cái khăn vừa bước về phía chúng tôi. Tôi chợt sửng lại gương mặt vuông đôi mắt sáng cương nghị với cái nhìn thẳng Trang 1 7 http motsach.info Chuyện Một