Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
EKhônggggggggggg- Tiếng la đau đớn phát ra từ cánh cửa Thánh Đường. Mọi người quay lại, 1 cô gái đang giàn giụa nước mắt, hình như cô đang đau khổ khi chứng kiến cảnh này.Buổi lễ bị gián đoạn bởi 1 nhân vật không mời mà tới, mọi người xì xầm pha lẫn với ngạc nhiên và khó hiểu. | EM SẼ BẢO VỆ ANH CHO TỚI LÚC EM NGỪNG THỞ Khônggggggggggg- Tiếng la đau đớn phát ra từ cánh cửa Thánh Đường. Mọi người quay lại 1 cô gái đang giàn giụa nước mắt hình như cô đang đau khổ khi chứng kiến cảnh này. Buổi lễ bị gián đoạn bởi 1 nhân vật không mời mà tới mọi người xì xầm pha lẫn với ngạc nhiên và khó hiểu. - Băng Băng- Tiếng chạy pha lẫn với tiếng kêu 1 người con trai trong bộ vest trắng đang chạy theo cô gái kia. Mọi người xôn xao bàn tán duy chỉ có 1 người vẫn bình thản không thay đổi sắc mặt ánh mắt đượm buồn cúi xuống nhặt chiếc nhẫn vừa bị đánh rơi khi chưa được mang vào tay. Cô mặc 1 chiếc áo trắng quá đỗi dài. Cô là nhân vật chính hôm nay. - Băng Băng đừng chạy nữa- Thiên Dân xoay người cô lại. - Chuyện gì dzậy hả Trời ơi. - Nghe anh nói đi - Anh là đồi tồi khốn nạn - Phải tôi khốn nạn nhưng thằng khốn nạn này chỉ yêu có mình em thôi biết không hả - Anh hét lớn ôm cô vào lòng 2 thân thể run lẩy bẩy đang cần có nhau. - Anh xin lỗi nhưng công ty- Cổ họng Thiên Dân nghẹn lại - Em hiểu nhưng không thể làm khác hay sao phải như dzậy ak- Cô nói trong nước mắt - Không thể - Anh hôn lên trán cô giọt nước mắt chảy dài lăn trên đôi môi ấy anh cúi xuống ôm ghì và hôn lấy cô. - Mãi mãi chỉ mình em thôi mãi mãi. Anh quay người đi chắc không có ai hiểu cho nỗi đau của anh lúc này kể cả cô. - Đừng đi xin anh. Một người đứng lại lòng quặn thắt một người phải gắng gượng bước đi với nỗi đau trong .